Xuyên Qua Đại Phản Diện: Khi Tác Giả Làm Kẻ Ác

Chương 22: Ta làm chủ thiên hạ!

Editor + Beta: Linoko

Đông! Đông! Đông!

Tiếng bước chân vang vọng nặng nề, như tiếng trống trận, vang vọng khắp thiên địa.

Trên bầu trời, một chấm đen phóng tới, hiện rõ trước mắt mọi người, hóa thành một nam tử mặc kim bào. Khuôn mặt uy nghiêm không giận tự uy, đôi mắt âm trầm lóe lên hai ngọn lửa màu vàng kim, như hai vầng thái dương thu nhỏ, khiến người khác không dám nhìn thẳng!

Điều càng khiến người ta kinh hãi là giờ phút này, hắn đang đi trên không trung!

Tiếng vang nặng nề như tiếng trống kia, chỉ là tiếng bước chân của hắn mà thôi.

Hắn đứng giữa không trung, nhìn xuống đám người của Tần Cửu Ca bên dưới, trầm giọng nói: "Các ngươi dám khinh thường ta Chu gia?"

Vừa dứt lời, quanh thân hắn bỗng ngưng tụ ngọn lửa màu vàng kim, nóng bỏng vô cùng, khí thế kinh người!

"Gia chủ Chu gia, cường giả Thần Thông —— Chu Đỉnh!"

Khi thấy người này xuất hiện trên không trung, từ Kim Diễm hóa thành người, lập tức một trận hỗn loạn nổi lên. Mọi người đều lộ vẻ kiêng kị nặng nề, thở dài nói khẽ.

Người này chính là gia chủ của Chu gia, càng là vị chủ tể thực sự trong phạm vi trăm dặm!

Theo truyền thuyết, ngay cả những cường giả cảnh giới Thần Thông cũng có không ít kẻ bỏ mạng dưới tay hắn, thật sự khủng bố.

"Đã kinh động đến gia chủ Chu gia, đám người này gặp phiền toái lớn rồi!"

"Cũng chưa chắc, vị hắc y nhân kia chỉ nhẹ nhàng ra tay đã hạ gục thủ lĩnh của Kim Diễm vệ trong nháy mắt, chắc chắn cũng là một vị cường giả Thần Thông, kết cục thế nào vẫn chưa biết được!"

"Ta thấy khó đoán lắm, phải biết rằng gia chủ Chu gia từng có thành tích chém gϊếŧ cường giả Thần Thông, huyết mạch Kim Diễm thiên phú quá mạnh mẽ, cùng cảnh giới khó có đối thủ!"

Nghe vậy, đám người vây xem đều im lặng.

Danh tiếng của Chu Đỉnh như ngọn núi lớn, đè nặng trong lòng các võ giả trong phạm vi trăm dặm Kim Diễm thành đã lâu, khiến bọn họ nghẹt thở.

Giờ đây lại xuất hiện, lập tức khiến mọi người khϊếp sợ!

Đặc biệt là những kẻ vừa muốn thừa loạn ra tay để trả thù cho mối hận với Chu gia, giờ đây đều toát mồ hôi lạnh, sợ hãi không thôi.

Cường giả Thần Thông có giác quan nhạy bén, những lời thì thầm của đám người tưởng là bí mật, thực ra đều rõ ràng lọt vào tai Chu Đỉnh. Nhưng hắn không những không giận, trong lòng ngược lại vô cùng hài lòng.

Còn người của Chu gia đã sớm bị Huyết Tần Vệ gϊếŧ đến mất hết tinh thần, căm hận Tần Cửu Ca và đồng bọn thấu xương.

Lúc này, gia chủ của họ đạp không mà đến, uy thế kinh thiên động địa, lập tức khiến nhiệt huyết trong người Chu gia sôi trào!

"Gia chủ!"

"Gia chủ rời núi, ha ha, có gia chủ ở đây, ta xem ai dám tự tiện giương oai trước mặt Chu gia chúng ta!"

"Gia chủ, người nhất định phải làm chủ cho chúng ta!"

"Gϊếŧ, gϊếŧ chết lũ súc sinh này!"

Thi thể đồng đội chưa lạnh, người Chu gia căm hận Tần Cửu Ca và đồng bọn nghiến răng nghiến lợi, muốn phanh thây vạn mảnh. Giờ thấy người tâm phúc xuất hiện, sát ý càng dâng cao ngút trời.

Chu Đỉnh đứng trên không nhìn xuống toàn trường, như một vị thần trên cao.

Đặc biệt khi thấy máu tươi đầy sân, thi thể khắp nơi, vị gia chủ Chu gia này càng bùng phát sát ý dữ dội.

Chu gia của hắn gia nghiệp to lớn, chỉ cần không phải dòng chính Chu gia, chết bao nhiêu người hắn cũng không quan tâm. Nhưng hành động đánh tới tận cửa này không khác gì tát vào mặt hắn, khiến sắc mặt hắn càng thêm âm trầm, gần như muốn nhỏ nước.

"Các ngươi muốn chết!"

Hắn trầm giọng nói, tức giận đến phát cuồng, khí thế khủng bố lan tràn, khiến không gian xung quanh thân thể bốc cháy, cảnh tượng vô cùng kinh người.

Đông, đông, đông!

Hắn chậm rãi bước đi trên không trung, hướng về phía trên đầu của Tần Cửu Ca và đồng bọn, uy áp mạnh mẽ từ trên cao trấn áp xuống!

"Gia chủ!"

Cảnh tượng này, khí thế kinh thiên động địa, khiến nhiệt huyết trong người của Chu gia sôi trào.

"Đi trên trời, như thần minh vậy!"

Một người con cháu Chu gia nhìn bóng dáng trên không trung với ánh mắt nóng bỏng, phấn khích nói. Lời này lập tức được tất cả người của Chu gia đồng thanh tán thưởng.

Ngay cả bản thân Chu Đỉnh cũng khẽ nở nụ cười hài lòng.

"Đi trên trời, có gì ghê gớm?"

Lúc này, một giọng nói chậm rãi vang lên, mang theo một phần châm biếm, chín phần lạnh nhạt.

Trước đó, mọi người chú ý đều bị Chu Đỉnh thu hút, nhưng lời vừa cất lên, ánh mắt tất cả lại dồn về phía Tần Cửu Ca.

"Câm miệng! Gia chủ nhà ta đã rời núi, còn không mau quỳ xuống đầu hàng!"

Người Chu gia trước đó đã bị Huyết Tần Vệ đánh cho khϊếp sợ, nhưng lúc này thấy gia chủ xuất hiện, tin rằng đủ sức trấn áp toàn trường, lập tức lấy lại khí thế quát lớn về phía Tần Cửu Ca.

Nghe vậy, Tần Cửu Ca chỉ liếc nhìn kẻ đó một cái rồi dời ánh mắt đi, như không để tâm.

"Ách..."

Ngay lập tức, kẻ đó bóp chặt cổ họng mình, máu tươi không ngừng trào ra từ kẽ tay, ánh mắt dần dần mất đi thần thái.

Bùm!

Chỉ trong chốc lát, thân thể kẻ đó ngã thẳng xuống, nhanh chóng cứng đờ.

"A ——"

"Cường tử!"

"Cường tử, ngươi sao vậy?"

Cảnh tượng đột ngột này lập tức đánh tan dũng khí vừa mới gom góp được của người Chu gia, ai nấy đều lộ vẻ vừa kinh hãi vừa phẫn nộ.

Phải biết rằng, kẻ đó đang đứng giữa đám đông, vậy mà không có dấu hiệu gì đã chết, những người khác thậm chí không thấy rõ hắn chết như thế nào.

Mãi đến lúc này khi hắn đã chết, mọi người mới nhìn thấy ở cổ họng hắn xuất hiện một vết thương to bằng chiếc đũa, máu chảy xuyên suốt!

Như không thèm để ý đến Chu Đỉnh trên không trung, A Cẩu cười dữ tợn, ánh mắt hung ác quét qua từng người của Chu gia, cười lạnh nói: "Dám mạo phạm công tử, chết!"

Bị ánh mắt hung lệ của hắn quét qua, tất cả mọi người đều cảm thấy sởn gáy, nhiều người nổi da gà, vô cớ cảm thấy lạnh trong lòng. Dù họ thấy gia chủ vô địch đang ở đây vẫn không thể xua tan cái cảm giác lạnh lẽo đó.

Thấy vậy, gia chủ Chu gia Chu Đỉnh tức giận, rõ ràng đối phương không hề coi hắn ra gì.

"Thật tốt!" Hắn sắc mặt khó coi, lạnh lùng cười, "Xem ra bản gia chủ lâu không ra tay, nhiều kẻ đã quên mất bản gia chủ rồi..."

Lời vừa dứt, kim bào không gió tự động, ngọn lửa quanh thân càng thêm dữ dội, khiến hắn như vị thần chưởng quản ngọn lửa, khiến dũng khí vừa bị dập tắt của người Chu gia lập tức bùng phát trở lại.

"Quỳ xuống!"

"Quỳ xuống xin tha!"

"Ngoan ngoãn quỳ xuống, buông tay chịu trói!"

Những lời vừa rồi người đã chết nói ra, giờ lại được nhiều người Chu gia lặp lại.

Tuy nhiên, có bài học, giờ đây những kẻ này đều trốn trong đám đông, không dám lộ diện.

Nhưng vô ích!

A Cẩu cười lạnh đầy mặt, đột nhiên vung tay, từng mũi tên vô hình do linh khí thiên địa ngưng tụ bắn ra trong tích tắc, những kẻ vừa lên tiếng đều không ngoại lệ ngã xuống kêu thảm.

Trước mặt một cao thủ cảnh giới Chí Nhân đường đường, chơi trò này chẳng khác nào tự tìm cái chết.

"Ngươi!"

Chu Đỉnh càng thêm phẫn nộ, lần trước quá đột ngột hắn không kịp phản ứng còn được. Nhưng lần này, dù hắn muốn cứu người, lại phát hiện tuy động tác đối phương nhìn bình thường, bất kỳ cường giả Thần Thông nào cũng làm được, nhưng hắn phát hiện mình... không làm được!

Phát hiện này khiến hắn vừa nghi hoặc vừa tức giận!

Dù là cường giả Thần Thông thì sao, hắn Chu Đỉnh từng gϊếŧ cường giả Thần Thông, sao lại sợ?

"Quỳ xuống!" Chu Đỉnh sắc mặt hoàn toàn âm trầm, lạnh như băng sương, "Hoặc là, chết!"

Nhưng hiển nhiên lời này không đạt hiệu quả như hắn mong đợi.

Nghe vậy, trên gương mặt kiêu ngạo khó thuần của A Cẩu lập tức phủ đầy vẻ cười lạnh: "Hừ!"

Ngay cả những hắc y nhân cảnh giới Nhục Thân kia, tuy mặt không biểu cảm nhưng vẻ châm biếm trong đáy mắt cũng rõ ràng lọt vào mắt Chu Đỉnh, khiến lòng hắn run lên.

"Ha ha."

Cuối cùng, thanh niên áo trắng đứng đầu lên tiếng: "Vẫn là ngươi quỳ xuống đi!"

Vừa dứt lời, Càn Khôn giới trên ngón tay hắn chợt lóe, trong tay xuất hiện bốn cây cột trắng tinh như ngà, phủ đầy hoa văn phức tạp khiến người hoa mắt chóng mặt.

Bốn cây cột vừa xuất hiện, lập tức phóng thích uy áp mạnh mẽ, quét qua toàn trường. Nhiều người cảnh giới Nhục Thân yếu hơn thậm chí toàn thân mềm nhũn, gần như đứng không vững.

"Đây là cái gì?" Chu Đỉnh trong lòng hoảng hốt, theo bản năng cảm thấy bất ổn.

Tần Cửu Ca vung tay, bốn cây cột bay ra cắm vững vàng xuống đất, tạo thành hình vuông dài rộng mười trượng, bao phủ tất cả người Chu gia ở đây, bao gồm cả Chu Đỉnh đang đứng ngạo nghễ trên không.

"Trọng lực lĩnh vực, khởi!"

Tần Cửu Ca niệm pháp ấn, lạnh lùng quát.

Trong tiếng ầm ầm, linh khí sôi trào, một luồng dao động huyền ảo bốc lên.

Trọng lực lĩnh vực, thành!

Lúc này, trọng lực trong sân lập tức tăng lên gấp mấy chục lần, vô cùng khủng bố. Nếu là người thường ở đây sẽ lập tức bị ép thành thịt nát.

Ngay cả người tu võ đạo cũng khó lòng chống cự.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Như thủy triều, người của Chu gia không một ai đứng vững, lần lượt quỳ xuống. Dù bọn họ không cam lòng, gầm thét, giãy giụa cũng vô ích.

Tần Cửu Ca đứng giữa sân như một vị thần đang nhận sự quỳ lạy, tóc dài bay bay, đôi mắt sáng ngời tỏa ánh hào quang vô tận!

Hỏi khắp đại địa...

Ta mới là người làm chủ thiên hạ!