Cửa hàng đồ mã nhà họ Hòa nằm ở giữa Hẻm Thương Hỉ, nhưng vì ngõ khá sâu nên hầu hết khách hàng đến mua đồ tang lễ đều không đi vào trong, vì vậy cửa hàng ít khách, thường vài ngày mới có một người ghé qua.
Rất nhàn rỗi, cũng có nghĩa là chẳng kiếm được bao nhiêu tiền.
Hòa Diệp tiếp quản cửa hàng đã nửa tháng, tổng cộng chỉ nhận được sáu đơn hàng.
Trong đó năm đơn là do Mục Tịch Cảnh, người coi anh như người quen cũ, đóng góp. Có thể thấy việc kinh doanh thật ế ẩm.
Tục ngữ nói một đồng khó ngã anh hùng, dù tài giỏi đến đâu, con người cũng phải ăn uống.
Vì vậy Hòa Diệp thật sự nảy sinh ý định phát trực tiếp. Chuyên ngành của anh là quốc họa*, bạn cùng phòng bảo anh cứ phát trực tiếp vẽ tranh là được, nếu vẽ đẹp, có người xem thích sẽ tặng quà, thậm chí có thể mua luôn tranh của anh tại chỗ.
*Quốc họa là một dạng tranh truyền thống của Trung Quốc. Được vẽ trên lụa hoặc giấy bằng bút nhúng nước, mực hoặc màu. Dụng cụ và vật liệu bao gồm bút lông, mực, bột màu vẽ, lụa, giấy,... Sở dĩ gọi là quốc họa vì đây chính là dòng hội họa chính thống, sản phẩm đặc trưng được sinh ra từ bản địa Trung Hoa, mang bản sắc đặc thù riêng.
Hòa Diệp thấy có lý, nên làm theo từng bước mà bạn cùng phòng chỉ dẫn.
Lần đầu tiên, không biết cách vận hành, phát sóng trực tiếp thất bại.
Lần thứ hai, chỉ phát được hơn 20 phút, số người xem trực tuyến trong phòng phát sóng luôn là 0.
Đây là lần thứ ba, bạn cùng phòng dặn trước, bảo anh phát sóng lâu một chút, nói ứng dụng Bạch Thỏ có ưu đãi ẩn cho người mới.
Người mới đăng ký tài khoản chưa đầy một tháng, phát sóng trực tiếp quá hai giờ sẽ được tặng một lượt lưu lượng nhỏ. Phát sóng trực tiếp quá 30 giờ trong một tuần, kênh sẽ được đề xuất trong một giờ, tuy vị trí không nổi bật lắm nhưng cũng có thể dẫn đến một lượng người xem, bảo anh kiên nhẫn hơn, tích lũy dần dần.
Thứ Hòa Diệp không thiếu chính là sự kiên nhẫn, hơn nữa vẽ tranh cần tĩnh tâm tập trung, ngồi yên vài giờ cũng là chuyện thường.
Anh lấy một tờ giấy Tuyên trải lên bàn, đè lên tấm thước nặng, nhỏ vài giọt nước vào nghiên mực, cầm thỏi mực xoay theo chiều kim đồng hồ mài kỹ.
Thực ra trên thị trường hiện nay đã xuất hiện nhiều loại mực có chất lượng tốt, có thể dùng bút lông chấm trực tiếp, nhưng Hòa Diệp không quen, anh thích tự tay làm, cảm nhận ma sát giữa thỏi mực và nghiên, dần dần tỏa ra mùi thơm nhẹ của mực, làm dịu tâm trạng, cũng có thể nhanh chóng vào trạng thái vẽ tranh.
Lúc này, một người xem xâm nhập vào phòng phát sóng trực tiếp, thấy trong video trải một tờ giấy Tuyên trắng, góc phải trên có một bàn tay to với các khớp xương rõ ràng đang ung dung mài mực.
Xảo Xảo thích ăn cơm cháy: [Ồ, tay của người phát sóng đẹp quá.]
Hòa Diệp liếc thấy bình luận này trong tầm mắt, nhưng không lên tiếng.
Nửa giây sau, anh chợt nhớ ra lời bạn cùng phòng đã nói, khi phát trực tiếp phải tương tác nhiều với người xem.
Anh ngần ngừ đáp lại một câu: “Cảm ơn.”
Tuy nhiên, số người xem trực tuyến ở góc trái trên đã trở về 0, cho thấy người xem đã rời đi.
Cảm xúc của Hòa Diệp không có chút dao động nào, anh cụp mắt xuống tiếp tục mài mực, thỉnh thoảng thêm vài giọt nước vào, cho đến khi mực trong nghiên đen đặc, anh mới cầm cây bút lông mảnh, bắt đầu vẽ nét.
Hòa Diệp vẽ rất tùy ý, vì quốc họa chú trọng thần thái hơn hình dáng, chỉ cần vài nét phác họa, hình dáng đại khái của một con gà mái đã hiện ra trên giấy Tuyên.
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Người phát sóng vẽ tranh thủy mặc phải không?]
Hòa Diệp: “Ừm.”
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Vẽ đẹp quá, mà giọng người phát sóng cũng rất hay đó.]
Hòa Diệp: “Cảm ơn.”
Có lẽ vì Hòa Diệp trả lời khá kịp thời, người xem này không vội rời đi, thậm chí khi Hòa Diệp vẽ được nửa bức tranh, còn tặng vài bông hoa tươi.
Một bông hoa tươi tương đương 1 đậu trắng, bằng 0,1 nhân dân tệ, cũng có thể nhận miễn phí, chỉ cần xem đủ 10 phút, hệ thống sẽ tặng một bông, cứ thế tích lũy, và hoa tươi có thể tăng độ nổi tiếng cho phòng phát sóng trực tiếp.
Người xem này có lẽ muốn Hòa Diệp nói nhiều hơn, chủ động gợi chuyện.
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Bên phải người phát sóng là cái gì vậy?]