Đỗ Nhược bị cô nhìn khiến hơi ngại ngùng, lấy ra bức thư tình trong tay đưa hai tay về phía Tô Thanh Thanh.
"Có thể nhờ bạn giúp tôi một việc không?"
Chưa đợi Tô Thanh Thanh trả lời, cô ta đã vội vàng nói tiếp, "Đây là bức thư tình tôi viết cho Mộ Bạch, có thể giúp tôi đặt lên giường của anh ấy không?"
Đôi mắt cô ta ánh lên vẻ điềm đạm đáng yêu nhìn Tô Thanh Thanh, bình thường ai có thể chịu nổi ánh nhìn của cô ta.
Chỉ có Tô Thanh Thanh máu đột ngột ngừng lại, dù cô chưa gặp nữ chính, cũng có thể đoán ra cô gái đang cầm bức thư tình trước mắt chính là nữ chính Đỗ Nhược trong câu chuyện!
Đơn giản vì trong nguyên tác, nguyên chủ đã đồng ý đưa bức thư tình cho nam chính nhưng lại không làm.
Nguyên chủ vốn đã thầm yêu Mộ Bạch thành si cuồng, nữ chính Đỗ Nhược nhờ nguyên chủ đặt bức thư tình lên giường Mộ Bạch, khiến nguyên chủ tức giận đến mức mắt đỏ ngầu, nhưng vẫn nhẫn nhịn đồng ý sẽ đặt bức thư tình lên giường của nam chính.
Trên thực tế, nguyên chủ vừa quay đầu đã đốt bức thư, sau này khi sự việc bị phát hiện, các nam phụ còn xem nguyên chủ như tình địch, tưởng rằng nguyên chủ thích nữ chính Đỗ Nhược, đã gây không ít rắc rối cho nguyên chủ, còn nguyên chủ càng căm ghét nữ chính đến tận xương tủy.
Lúc này, những người đi ngang qua đều dừng lại, đều nhận ra đó là hoa khôi Đỗ Nhược và Tô Thanh Thanh.
Tô Thanh Thanh không muốn tự dưng gây rắc rối, bình tĩnh lùi lại hai bước để tạo khoảng cách với nữ chính Đỗ Nhược.
"Không được." Giọng điệu Tô Thanh Thanh lãnh đạm từ chối cô ta.
Đỗ Nhược không ngờ Tô Thanh Thanh lại từ chối mình, dù gì cô ta cũng là hoa khôi với vẻ đẹp nổi bật, hơn nữa thời điểm cô ta chọn là lúc đông người nhất, cô ta chắc chắn Tô Thanh Thanh sẽ không dám từ chối mình, nhưng cuối cùng lại bị từ chối thật...
Chưa kịp cho Đỗ Nhược phản ứng, Tô Thanh Thanh đã vòng qua cô ta và rời đi trước.
Mọi người xung quanh chứng kiến cảnh này đều ngạc nhiên trước sự từ chối của Tô Thanh Thanh, nhưng vì không ai biết rõ nguyên do, bọn họ hiểu nhầm rằng bức thư tình của Đỗ Nhược là dành cho Tô Thanh Thanh, mà Tô Thanh Thanh lại từ chối...
Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp trường, hơn nữa càng truyền đi càng trở nên thái quá.
Tô Thanh Thanh vốn nghĩ đã tránh được một trong những rắc rối trong nguyên tác, không ngờ cốt truyện vẫn không buông tha cô.
Vừa tan học, Tô Thanh Thanh đã bị người khác tìm đến, giáo sư vừa rời đi, thì một nhóm người hùng hổ bước vào lớp học, đuổi tất cả học sinh ra ngoài, chỉ còn lại Tô Thanh Thanh.
Tô Thanh Thanh cũng bình tĩnh, kể từ ngày đầu đến đây thì cô đã gặp phải chuyện này nhiều lần, cuối cùng thì người đau khổ vẫn là bọn họ.
Tại quán cà phê trong trường, Sở Vân Hàn đang chán nản chơi game, thì bạn bè bên cạnh nhận được tin.
“Sở thiếu, bạn cùng phòng của Mộ Bạch là Tô Thanh Thanh đang bị Nam Cung Ly bao vây.” Bạn cậu ta cười nói, khẽ thúc cùi chỏ vào Sở Vân Hàn.
Sở Vân Hàn dừng lại một giây, rồi ngay lập tức trở lại tốc độ bình thường, “Cậu ta bị người khác gây rối cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai.”
“Cũng đúng, thấy cũng quen rồi.”
Quán cà phê yên tĩnh thoải mái, nhưng Sở Vân Hàn lại cảm thấy bực bội, trong đầu không ngừng hiện lên gương mặt nhỏ nhắn quyến rũ của Tô Thanh Thanh...
“Mẹ kiếp!” Sở Vân Hàn đứng dậy bước ra khỏi quán cà phê.
“Sở thiếu! Cậu đi đâu?” Bạn cậu ta khó hiểu nhìn theo cậu ta biến khỏi tầm mắt.