Yến Chi Khanh liếc nhìn Nam Ngân Sa với ánh mắt đầy ẩn ý: “Nam tiểu thư, có phải cô đang nghĩ đến chuyện lật tung mấy bức tranh này để tìm hiểu không?”
“Tôi thật sự đang suy nghĩ đó.”
“Nhưng nếu khung tranh bằng pha lê vỡ vụn, có thể sẽ thu hút quái vật, huống hồ...”
“Huống hồ cái gì?”
Yến Chi Khanh chuyển ánh mắt đi, nhìn lên bức tranh sơn dầu treo ở góc phòng phía đông.
Bức tranh đó nổi bật với màu sắc rực rỡ, nội dung miêu tả một cô gái trẻ mặc trang phục thời Trung cổ, đang được vây quanh bởi hoa tươi, đôi tay giang rộng và nở nụ cười tươi tắn.
Hắn hơi nhíu mày, định lên tiếng nhưng ngay lập tức, một tiếng chuông vang lên, đồng hồ rung chuyển, báo hiệu có lệnh mới từ hệ thống.
[Thông báo tới các người chơi, trong vòng mười lăm phút, hãy đến đại sảnh tầng một để dùng bữa.]
[Sau khi đếm ngược kết thúc, những ai đến muộn sẽ tự động bị loại.]
Cái gọi là "tự động bị loại" này, có thể dễ dàng liên tưởng đến Trương Sảng, nam người chơi trong vòng đầu, người đã bị loại ngay lập tức sau khi óc văng ra, chết không toàn thây.
Không thể phủ nhận, thời gian mười lăm phút này chắc chắn là một thử thách lớn, khiến các người chơi vẫn may mắn sống sót phải chịu áp lực tinh thần cực kỳ căng thẳng.
Người chơi ở tầng thấp còn có thể dễ dàng đi lại nhưng những ai ở trên cao, phải chờ thang máy chậm rãi lắc lư lên tới nơi, có khi mất cả mười phút. Chưa kể, khi đi thang bộ, tỷ lệ gặp phải quái vật chắc chắn sẽ tăng lên, mức độ nguy hiểm cũng vì thế mà cao hơn.
Dù sao đi nữa, tình hình lúc này quá khẩn cấp.
Mọi người không biết nhưng Nam Ngân Sa và Yến Chi Khanh ở tầng 13 đang vội vã chạy xuống lầu một.
Cả hai vừa chạy vừa đi, có lẽ vì vội vàng quá, mà trên đường đi họ không phát hiện thêm điểm sáng bí ẩn nào. Vì vậy, họ chẳng thể xác định được vị trí chính xác của quái vật vào lúc này.
Lần này vận xui đủ đường, khi đi đến hành lang tầng 8, họ tình cờ gặp phải hai con quái vật, Triệu Sơn.
Triệu Sơn cúi rạp người xuống đất, trên lưng còn đeo một cái đầu người đầy máu me, nhìn kỹ thì đó là Tiền Thủy. Có vẻ như nó đã xé xác Tiền Thủy ra, khiến Tiền Thủy không còn cơ hội hóa thành quái vật nữa.
Nó dùng đầu đập mạnh vào mặt đất, làm da đầu bị lôi ra, để lại một vệt máu nhớp nháp. Khi nó ngẩng đầu lên, lớp da mặt bắt đầu bong ra hai bên cằm, đôi mắt lồi lẳиɠ ɭơ treo lủng lẳng trong hốc mắt, miệng khổng lồ mở rộng, hiện lên một nụ cười ác quái đầy dữ tợn.
Bất ngờ, con quái vật tăng tốc nó vung ra những móng vuốt sắc như dao, lao thẳng về phía hai người.