Sau Khi Đám Phản Diện Độc Ác Đều Nghe Được Tiếng Lòng Của Ta

Chương 34: Mau! Lập tức hồi cung

Hắn không dám lấy danh tiết và hạnh phúc cả đời của muội muội ra đánh cược.

Hắn quyết định lập tức hồi cung!

“Tiêu Hạc Xuyên, Tiêu Tam lang, ta chợt nhớ ra có chuyện chưa xử lý, ta về cung trước!”

“Thẩm muội muội, lần sau gặp lại.”

Đôi mắt hoa đào của Ly Vương nóng rực nhìn Thẩm Chi Ý, nói lời tạm biệt xong liền lưu luyến rời khỏi phủ họ Tiêu.

Lúc sắp lên xe ngựa,

Ly Vương nghe thấy tiếng “gâu gâu” đau đớn trong tay mình, lúc này mới phát hiện ra...

Hắn vậy mà lại lỡ tay bắt cóc cún con của phủ họ Tiêu.

Ly Vương nhìn thấy Tiểu Hỉ, tiểu tư thân cận của Nhị lang nhà họ Tiêu, cưỡi ngựa trở về, liền giao con chó cho hắn mang vào trong.

“Mau! Lập tức hồi cung!”

Ly Vương nhanh chóng quay lại xe ngựa, thúc giục phu xe chạy hết tốc lực về cung cứu muội muội.

Khi Ly Vương về đến hoàng cung, yến tiệc Bách Hoa mới diễn ra được một nửa.

Thế nhưng, trên yến tiệc lại không thấy bóng dáng của Quân Thanh Tửu đâu.

“Thanh Tửu đâu?”

Đôi mắt hoa đào mang vẻ phong lưu của Ly Vương hơi nheo lại, hỏi cung nhân.

Cung nhân đáp: “Bẩm vương gia, công chúa làm bẩn váy áo, hiện đang về tẩm cung thay y phục.”

Mí mắt phải của Ly Vương giật liên tục, trong lòng dâng lên dự cảm chẳng lành, hắn lập tức vội vã chạy đến thiên điện của công chúa.

Quân Thanh Tửu vừa cùng bốn cung nữ thân cận bước vào điện thay y phục, bốn cung nữ đã lần lượt ngã xuống bất tỉnh ngay trước mặt nàng ấy.

“Minh Nguyệt, Thải Hà…”

Gương mặt mỹ lệ của Quân Thanh Tửu thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

Nàng ấy vừa lên tiếng, liền ngửi thấy một mùi hương lạ xộc vào mũi.

Ngay sau đó, nàng ấy đột nhiên cảm thấy mắt tối sầm, toàn thân mềm nhũn, không còn sức lực.

Nàng ấy lập tức ý thức được mình trúng kế, liền cắn mạnh vào đầu lưỡi.

Cơn đau giúp nàng ấy giữ lại một tia tỉnh táo.

Thế nhưng, bóng tối vẫn từng chút từng chút nuốt chửng ý thức của nàng ấy.

Trong cơn mơ hồ, Quân Thanh Tửu nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ cửa, sau đó cửa phòng bị đóng lại.

Bước chân đó dừng ngay bên cạnh nàng ấy…

Một bóng đen lay động trên mí mắt nàng ấy.

Nàng ấy cố gắng mở mắt, nhưng mí mắt lại nặng trĩu đến mức không thể nâng lên nổi…

Quân Thanh Tửu cảm nhận được dây váy bị cởi ra.

Ngay sau đó, một bàn tay thô bạo đáng ghê tởm chạm vào người nàng ấy…

Quân Thanh Tửu vừa ghê tởm vừa căm phẫn đến cực điểm, nhưng đôi mắt lại chẳng thể mở ra, toàn thân không thể động đậy, chỉ có thể mặc kệ nỗi nhục nhã này giáng xuống.