Ông chủ Giả ngửi thấy mùi chua ngọt trong không khí, hòa quyện với hương thơm đặc biệt của thức ăn chưa từng ngửi thấy nhưng lại thơm đến mức sảng khoái tinh thần, bất giác không kìm được nước miếng ứa ra.
Đây là hành động vô thức, ông ta cố nuốt nước miếng mới miễn cưỡng không bị mất mặt.
Hà Tinh Húc đã đưa mười hai phần đã gói xong qua, mỗi phần tuy chỉ lớn bằng lòng bàn tay, nhưng nhiều như vậy gộp lại cũng không nhẹ, cậu vững vàng một tay đỡ lấy đưa qua: "Ông chủ Giả, của ngài đây, chào mừng lần sau lại ghé."
Ông chủ Giả mắt nhìn chằm chằm vào túi giấy dầu tỏa ra mùi thịt thơm, nhận lấy trong trạng thái mơ màng, mắt đã không thể rời đi, sự hối hận trong khoảnh khắc này hoàn toàn biến mất, chỉ còn thấy túi giấy dầu trước mắt.
Ông chủ Giả vừa nhận lấy, người thứ hai lập tức chen lên phía trước, người này nhìn thấy rõ ràng, ông chủ Giả rõ ràng là hối hận vì đã mua quá ít!
May mà ông chủ Giả chỉ mang theo một nắm tiền bạc, nếu không thì, chắc là có thể mua sạch cả quán ăn vặt này rồi.
"Tôi, tôi, tôi, tôi muốn ba phần thịt kho và một phần gỏi thịt sợi!" Hu hu, sao hôm nay ra đường ông ta lại chỉ mang theo có bốn đồng bạc cơ chứ?
Nếu không, ông ta cũng muốn mua mười mấy phần như ông chủ Giả.
Hà Tinh Húc nhận tiền rồi lập tức bắt đầu chuẩn bị cho vị khách thứ hai.
Ông chủ Giả đứng bên cạnh thì đã không thể chờ đợi thêm, ông ta nóng lòng muốn nếm thử món gỏi thịt sợi đã khiến miệng mình không ngừng tiết nước bọt.
Ông ta cũng được xem là người có hiểu biết, thế mà hôm nay lại như một lão nhà quê, món nào cũng cảm thấy chưa từng ngửi, chưa từng ăn, chưa từng thấy bao giờ.
Ông chủ Giả một tay cố gắng ôm các túi giấy dầu khác, tay kia mở túi giấy dầu đựng phần gỏi thịt sợi, không chờ được mà trực tiếp dùng tay bốc thịt sợi bỏ vào miệng.
Khác với món thịt kho nóng hổi thấm đẫm nước dùng, món này được phủ đầy nước sốt chua ngọt lại mang một vị cay tê đặc biệt, lập tức lan tỏa trong khoang miệng, hòa quyện với mùi thì là Ai Cập (cumin), nước cốt chanh và vị tiêu Tứ Xuyên, vô số hương vị đặc biệt cùng lúc bùng nổ trong miệng, khiến ông chủ Giả, người chưa từng nếm trải hương vị này, cả người cứng đờ tại chỗ.
Ông ta nhai cái hương vị như xộc thẳng lêи đỉиɦ đầu, vị chua chua ngọt ngọt cay cay tê tê khiến ông ta hoàn toàn quên hết mọi thứ xung quanh, chỉ còn biết nhai thật nhanh, cố gắng nuốt nước miếng để không bị chảy ròng ròng.
Tay ông ta vẫn bốc lia lịa phối hợp với miệng nhai, rất nhanh sau đó, khi ông ta lại thò tay vào túi giấy dầu thì chỉ mò thấy khoảng không, lục tìm bên trong thì thấy hết sạch rồi... Hết rồi!