Chỉ trong nháy mắt, hai người đàn ông vẫn còn đứng cạnh cột sáng đã biến mất không thấy đâu, đôi mắt của Lâm Tiểu Nhạc không thể theo kịp tốc độ của bọn họ, chỉ nhìn thấy bóng dáng bọn họ như những mũi tên rời cung lao thẳng vào đám quái vật.
Đầu, tứ chi, nội tạng và thân thể của lũ quái vật văng tung tóe khắp nơi, những con quái vật kinh khủng đó lại bị bọn họ dùng tay không xé thành tám mảnh, hoàn toàn không sử dụng bất kỳ vũ khí nào.
Một đám quái vật đông đúc, có vẻ như lên đến hàng trăm con, trong chớp mắt đã bị bọn họ chia nhỏ thành từng mảnh.
Cảnh tượng này chẳng khác gì một bộ phim kinh dị đẫm máu, Lâm Tiểu Nhạc suýt bật khóc, dù có là chương trình truyền hình trêu đùa người ta, cũng không thể hoành tráng đến mức này.
Rốt cuộc cô đã xuyên vào bộ phim kinh dị nào thế này? Một người bình thường như cô, đến con gà còn chưa từng gϊếŧ, thì làm sao có thể sống sót trong thế giới đầy quái vật và siêu nhân này chứ?
Hai người như hai cỗ máy nghiền thịt người đang lục lọi trong đống xác chết, cuối cùng như tìm được thứ gì đó, một người nhặt lên và bước về phía Lâm Tiểu Nhạc.
Cuối cùng cô cũng nhận ra được một chút manh mối, người đàn ông ôm cô dường như là thủ lĩnh của nhóm này, mọi việc đều phải xin chỉ thị từ anh, người kia cầm trong tay một vật thể hình bầu dục, phát ra ánh sáng lạnh lẽo như kim loại, anh mắng một câu với vẻ mặt giận dữ, sau đó ngón tay anh siết lại.
Lâm Tiểu Nhạc như đang xem phim khoa học viễn tưởng, cô nhìn thấy khối kim loại đó bị nghiền nát thành bột trong tay anh, rồi theo gió bay đi khắp nơi.
Những người này, thật sự là con người sao? Lâm Tiểu Nhạc kinh ngạc thở dốc, cô rùng mình một cái.
Người đàn ông dẫn đầu có lẽ hiểu nhầm cái rùng mình của Lâm Tiểu Nhạc, lập tức ra lệnh cả đội xuất phát, anh từ đầu đến cuối đều tự tay ôm cô, hoàn toàn không có ý định giao cô cho thuộc hạ.
"Khắc Lôi, cô gái này là giống loài nào tiến hóa vậy?" Người đàn ông nghiền nát kim loại tiến lại gần Lâm Tiểu Nhạc, thấy cô mở đôi mắt đen láy trong veo nhìn mình không chớp, liền cảm thấy rất thú vị. "Cô ấy là giống cái nhỉ?"
"Không rõ giống loài, nhưng chắc chắn là giống cái." Khắc Lôi siết chặt thân hình nhỏ bé trong vòng tay mình.
"Cô ấy là giống cái đầu tiên tiến hóa thành hình người! Không ngờ chuyến đi này của chúng ta lại có thu hoạch lớn như vậy! Anh nói xem, tại sao cô ấy lại tiến hóa ở vùng đất sa mạc của khu số 5? Nhìn thể hình, thì chắc cô ấy vẫn là một đứa trẻ nhỉ?" Người đàn ông không giấu nổi sự phấn khích, tiếp tục hưng phấn hỏi.