Tuyệt Thế Tiểu Oan Loại

Chương 24

Đám binh lính mang chữ “Man” trên áo giáp cuối cùng cũng phát hiện chuyện bất thường, đồng loạt phát nổ như thể đã hẹn trước!

Từ mắng chửi, gào khóc đến nghi ngờ nhân sinh, tất cả từ ngữ bay loạn khắp giao diện. Lăn chuột nhìn, nào là cộng 11, cộng 22, rồi cộng 33... nhiều đến mức không đếm nổi!

Một chuỗi điểm thưởng hiện liên tục khiến nàng hoa cả mắt, ước chừng vài ngàn dòng lịch sử được tạo ra, phá kỷ lục từ trước đến nay!

Khi bọn lính nhận ra chiến mã của mình đã bị biến thành “đồ bỏ đi”, từng người một hóa điên tại chỗ.

Sợi dây mảnh kỳ lạ kia, tháo không ra, cắt không đứt.

Mà ngay lúc quân Bất Dạ ập đến, đội quân “Man” với năm ngàn trọng kỵ chẳng khác nào ngồi chờ chết!

Từ đầu đến cuối, mọi cảm xúc, hỗn loạn đều được hệ thống thu thập, chuyển thành số liệu hiển thị rõ ràng. Mỗi người đóng góp đều vượt ngưỡng hai chữ số.

Lạc Nhân Ấu—chỉ đơn giản là dẫn đường, đã gây nên một màn hỗn chiến long trời lở đất!

Có thể tưởng tượng được đêm qua đám binh lính ấy hoảng loạn tới mức nào!

Một đêm thôi mà tích phân nhảy vọt ào ào!

Tổng điểm tăng không ngừng, lên tới cả trăm ngàn!

Lạc Nhân Ấu cười ha hả, bộ dạng ngông cuồng ấy cứ như tà ma nhập xác.

Nhưng chưa cười được bao lâu, nàng bỗng kêu “a” một tiếng kinh ngạc.

Yến Phù Đồng sốc không nói nên lời — tích phân +5.

Dạ Từ sinh ra dao động cảm xúc — tích phân +1.

...

Sau đó, điểm tích phân từ phía quân Bất Dạ cũng bắt đầu spam liên tục, số lượng lên đến hàng ngàn!

Hả???

Lạc Nhân Ấu nhất thời chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Quân “Man” hoảng loạn thì không nói làm gì, nhưng sao Dạ Từ và đám người kia lại cũng ngạc nhiên hoặc mừng rỡ?

Lẽ nào... đã giao chiến rồi?

À, là kẻ thù gặp nhau!

Vậy chẳng phải nàng đã vô tình lập đại công?

So với binh lính Hàn Liêu cứ mỗi lần bị sốc là tích phân tăng mấy chục, thì bên quân Bất Dạ cao lắm cũng chỉ +9. Nhìn vậy cũng thấy được sự chênh lệch tâm lý giữa hai bên.

Riêng Dạ Từ thì đúng chuẩn “trái tim sắt đá”, vạn sự bất biến, cảm xúc dao động cũng chỉ +1, như thể trời có sập hắn cũng điềm nhiên đối mặt.

Mỗi người quân Bất Dạ tích phân cống hiến không nhiều, nhưng quân số lại đông, hàng ngàn người!

Chỉ chớp mắt, tổng tích phân từ hơn mười vạn đã tăng vọt lên mười hai vạn!

Lạc Nhân Ấu hưng phấn tột độ, bắt đầu mong chờ tiếp — khoảng cách tới hai mươi vạn điểm tích phân ngày càng gần.

“Long Sát Mười Phong, rồi sẽ có ngày ta nhổ tận gốc ngươi!”

Chỉ là chưa kịp mừng xong, bụng nàng đã sôi ùng ục. Cơn đói đánh úp bất ngờ, nàng liếc nhìn con ngựa con dưới thân, bất giác... liếʍ môi.

Biên Cốc lập tức cảm nhận được ánh mắt bất thường từ đứa nhỏ trên lưng, toàn thân rùng mình!

Ngươi... không phải thật sự muốn ăn ta đấy chứ?

Nó không phải đồ ăn đâu nha!

Biên Cốc hoảng loạn — tích phân +5.

Vì sợ hãi, nó lập tức tăng tốc chạy như bay, điên cuồng lao về phía doanh trại, mong có thể tới nơi trước khi bị “xử”.

...

Một đêm làm việc cật lực, lại thêm đường dài mệt mỏi, khiến Lạc Nhân Ấu thϊếp đi trên lưng Biên Cốc lần nữa. Đến khi nàng tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên một chiếc giường.

Đây là một căn phòng nhỏ, không lớn nhưng cũng không hề đơn sơ. Tất cả vật dụng cần có đều có đủ.