Thương Bách Ngôn thanh toán nốt số tiền còn lại, vui vẻ cầm chiếc nhẫn rời đi.
Từ sau khi hắn từ chối ở bên Lê Đào Đào, thậm chí đối xử tệ bạc với cô, ông nội đã ngừng chu cấp tiền bạc cho hắn, bắt hắn muốn cưới người mình muốn thì phải tự kiếm tiền nuôi thân.
Nếu không phải mẹ hắn cố gắng giúp hắn vào công ty làm tổng giám đốc, thì ông nội thậm chí còn định ném hắn vào công ty, bắt đầu từ vị trí nhân viên quèn…
Cũng may, thu nhập của tổng giám đốc cũng không thấp.
Nhưng cũng chỉ vừa đủ cho hắn sinh hoạt, ngay cả việc mua chiếc nhẫn này, cũng là do hắn tiết kiệm rất nhiều chi tiêu trước đây mới mua nổi.
Nhưng Tinh Lạc của hắn không hề để ý những điều đó!
Nghĩ đến Cố Tinh Lạc, tâm trạng Thương Bách Ngôn lại tốt lên.
Cũng may, hiện tại đã tống khứ được người phụ nữ kia cho chú út, cuối cùng hắn cũng có thể có được tình yêu tự do mà mình mong muốn!
Thương Bách Ngôn vui vẻ rời đi.
Hắn không biết rằng, giờ phút này Lê Đào Đào cũng rất vui sướиɠ.
Sao có thể không vui cho được? Vừa ra khỏi cửa đã nhận được số trang sức trị giá hàng chục triệu tệ, hơn nữa, sau khi lên xe, Thương Tự còn đưa cho cô một chiếc thẻ:
“Thẻ phụ của anh, thích mua gì thì cứ mua.”
“Không giới hạn số tiền?”
Lê Đào Đào có chút kinh ngạc, không nhịn được hỏi.
“Ừ.”
“Anh không sợ em lập tức quẹt thẻ hết tiền sao?” Cô tò mò.
Thương Tự liếc nhìn cô một cái:
“Cứ yên tâm, em quẹt không hết đâu.”
Tự tin như vậy sao? Rốt cuộc trong thẻ hắn có bao nhiêu tiền?
Không, phải nói, tổng cộng tài sản của hắn là bao nhiêu?
Lê Đào Đào không nhịn được thầm nhủ trong lòng, rồi như nhớ ra điều gì đó trong cốt truyện.
【Kỳ lạ, theo cốt truyện gốc thì chiếc thẻ này đáng lẽ là Lê Đào Đào phải đòi từ chú út nhà họ Thương để khoe khoang trước mặt nữ chính. Sao bây giờ mình không đòi mà Thương Tự lại tự đưa cho mình?】
【Hơn nữa, mình nhớ rõ trong cốt truyện gốc, chiếc thẻ này tuy rằng hạn mức cao, nhưng hình như là thẻ tín dụng có hạn mức thì phải?】
【Hình như có một đoạn, là Lê Đào Đào gặp nữ chính, để khoe khoang trước mặt nữ chính, còn trực tiếp mở loại thẻ VIP gì đó, phải chi tiêu một lần 5 triệu tệ mới mở được…】
【Còn có một lần, khi nữ chính đang làm thêm, Lê Đào Đào để khiến quản lý sa thải nữ chính, đã trực tiếp mua lại cửa hàng với giá gấp mấy lần. Nữ chính thật sự bị sa thải, nhưng cô ấy rất vui vẻ, bởi vì theo thiết lập cốt truyện, quản lý vốn dĩ đã muốn đóng cửa hàng rồi, vì gia đình quá thiếu tiền, việc kinh doanh trong tiệm lại không tốt…】
【Sau này quản lý còn vì vậy mà rất cảm kích nữ chính, mối quan hệ của hai người ngược lại càng tốt hơn. Chậc chậc, mình, nữ phụ độc ác này, thật đúng là cả quá trình làm áo cưới cho người khác mà.】
【Không, càng đáng thương hơn chính là chú út nhà họ Thương!】
Lê Đào Đào nhìn về phía Thương Tự:
【Mình còn lấy tiền của anh ấy để làm áo cưới cho người khác! Quả thực, người oan ức nhất toàn truyện – Thương Tự!】
“Đại oan” nào đó: “…”
Ông nội Thương nhìn thấy hai người trở về thì vô cùng vui mừng.
Vốn dĩ cảm thấy tuổi tác của hai người có chút chênh lệch, trước nay chưa từng nghĩ hai người có quan hệ nam nữ.
Không ngờ, hiện tại hai người đứng cạnh nhau, nhìn thế nào cũng thấy xứng đôi.
Không chỉ là ngoại hình, mà ngay cả bầu không khí khi hai người ở cạnh nhau cũng rất hài hòa tốt đẹp.
Nhưng sự tốt đẹp này rất nhanh đã bị phá vỡ.
“Ba, mẹ? Hai người đến sân bay sao?”
Lê Đào Đào nhận được điện thoại, vô cùng kinh ngạc.
“Gần đây đâu có ngày nghỉ đâu? Ngay cả sinh nhật con mà ba mẹ cũng không tính về, sao đột nhiên lại về vậy?”
Nghe giọng nói đầu dây bên kia, Lê Đào Đào nhướng mày, nhìn về phía Thương phu nhân.
Trong mắt Thương phu nhân thoáng chút chột dạ.