Thái Cổ Đệ Nhất Thần

Chương 2

"Chuyện này... Cố Trường Thanh cấu kết với yêu nữ ma môn, thật hay giả?"

"Có lẽ là thật, nghe nói Tư Như Nguyệt kia là yêu tinh mê người, Cố Trường Thanh còn nhỏ, huyết khí phương cương, nói không chừng đã bị quyến rũ..."

"Mặc kệ là thật hay giả, mau đi thôi, e rằng hỷ yến của Cố gia sẽ biến thành tang yến, đi nhanh lên..."

"Đúng đúng đúng, Đại trưởng lão Huyền Thiên tông tự mình nói, sao có thể là giả được? Chúng ta phải nhanh chóng phân rõ giới hạn với Cố gia mới đúng!"

"Nhỡ may cơn thịnh nộ của Huyền Thiên tông liên lụy đến chúng ta, vậy thì đúng là tai bay vạ gió!"

Một khắc trước Cố phủ còn nhộn nhịp náo nhiệt, thoáng cái đã vắng như chùa bà đanh, chỉ để lại đống bừa bộn đầy đất.

...

Hậu viện Cố phủ, Cố Trọng Nguyên căm phẫn nhìn nhi tử người đầy máu tươi trên giường.

"Tộc trưởng..."

Một vị đan sư đi lên phía trước, thở dài nói:

"Thần cốt của Đại thiếu gia bị đào, bây giờ... Hơi thở yếu ớt, e là không thể sống qua nổi hôm nay..."

Cố Trọng Nguyên nghe vậy, mặt run lên.

"Cha..."

Đúng lúc này, Cố Trường Thanh nằm trên giường từ từ mở hai mắt ra, một đôi mắt mờ mịt không có ánh sáng.

"Trường Thanh… Con ta..."

Cố Trọng Nguyên vội tiến lên, nắm chặt bàn tay Cố Trường Thanh nói:

"Cha biết con sẽ không làm ra những chuyện kia, nhất định là bọn họ vu oan con."

Nhìn ánh mắt quan tâm của phụ thân, Cố Trường Thanh yếu ớt nói:

"Nhi tử bất hiếu, để cha lo lắng..."

"Nói nhảm gì đó!"

Cố Trọng Nguyên sờ đầu nhi tử, trấn an nói:

"Con... Con nghỉ ngơi cho tốt đi, đừng nghĩ lung tung, dù phải táng gia bại sản, cha cũng sẽ cứu con!"

Cố Trọng Nguyên nhanh chóng dẫn mấy vị đan sư rời khỏi phòng, bàn bạc đối sách.

Trong phòng, Cố Trường Thanh nằm trên giường, cảm nhận nỗi đau truyền đến từ bên trong thân thể, thở hắt ra.

"Huyền Thiên Lãng... Huyền Vô Ngôn... Huyền Tuyết Ngưng..." Cố Trường Thanh lẩm bẩm, sắc mặt dần dần âm trầm.

"Nỗi đau mà các ngươi gây ra cho ta, sau này ta chắc chắn sẽ trả lại gấp trăm lần nghìn lần!"

Nói xong, ý niệm Cố Trường Thanh chìm sâu vào não hải, mà ở bên trong đầu hắn, một tòa Hắc Tháp chín tầng lóe lên hắc quang, tản ra khí tức đáng sợ.

Ngay sau đó, Cố Trường Thanh đã xuất hiện trong tầng thứ nhất Hắc Tháp, tầng thứ nhất này là một mảnh u tối, không gian dường như vô biên vô hạn, không có phần cuối.

"Cẩu gia, bắt đầu đi!"

Cố Trường Thanh kiên định nói.

Trong tầng thứ nhất Hắc Tháp u ám có tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, sau đó một con chó nhỏ cỡ lòng bàn tay lông đen nhánh đi ra từ trong bóng tối.

"Gâu..."

Tiểu Hắc Cẩu gâu một tiếng, trực tiếp nhảy tới chân Cố Trường Thanh, một cái răng nanh cắn trúng bắp chân Cố Trường Thanh, mắng to:

"Lão tử nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, lão tử là Phệ Thiên Giảo cao quý nhất trong thiên địa này, là giảo có thể thôn phệ vạn vật thiên địa, không phải chó, gâu..."

Nhìn Tiểu Hắc Cẩu nằm trên bàn chân mình, Cố Trường Thanh cạn lời nói:

"Được được được, Giảo gia, Giảo gia!"

"Gâu..."

Tiểu Hắc Cẩu mới chịu thả ra, vênh mặt lên nhìn Cố Trường Thanh, miệng chó cười toe toét nói:

"Trong một tháng này, ngươi bị tách thần cốt, không thể dung hợp Cửu Ngục Thần Tháp, hiện giờ không có chút trở ngại nào, tiếp theo Giảo gia sẽ giúp ngươi tái tạo nhục thân gân cốt, giúp ngươi vào lại võ đạo, ngươi sẽ trở thành chủ nhân chân chính của Cửu Ngục Thần Tháp này!"

Nghe vậy, Cố Trường Thanh kiên định nói:

"Được!"

Một tháng trước, Cố Trường Thanh mười lăm tuổi ở bên trong Huyền Thiên tông đột phá Luyện Thể cảnh, đạp vào cảnh giới thứ hai của võ đạo là Dưỡng Khí cảnh, đây vốn là một chuyện cực kỳ tốt.

Nhưng cũng chính ngày đó, rốt cuộc sư phụ Huyền Thiên Lãng cùng với huynh muội Huyền Vô Ngôn, Huyền Tuyết Ngưng ở chung ba năm với hắn xé bỏ lớp mặt nạ ngụy trang, trực tiếp treo hắn lên tế đài đã bố trí sẵn từ trước, tách Hỗn Độn Thần Cốt ra khỏi người hắn, cấy ghép vào trong cơ thể Huyền Vô Ngôn.

Ba năm này, tình cảm sư đồ, tình nghĩa huynh muội đều là giả.

Mất một tháng mới tách ra được thần cốt!

Cũng trong khoảng thời gian này, tòa Hắc Tháp chín tầng này đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, sau khi tiến vào tầng thứ nhất thì gặp Tiểu Hắc Cẩu tự xưng là Phệ Thiên Giảo này!

Phệ Thiên Giảo nói với hắn rằng một khi Hỗn Độn Thần Cốt bị tách ra, hắn chắc chắn phải chết, trừ khi đáp ứng trở thành chủ nhân của Cửu Ngục Thần Tháp này, nó có thể tái tạo nhục thân xương cốt giúp hắn, tiếp tục sống sót.

Cố Trường Thanh không có lựa chọn nào khác!

"Được rồi!"

Phệ Thiên Giảo nghe được câu trả lời kiên định của Cố Trường Thanh, lúc này hai chân sau giẫm trên mặt đất, hai chân trước vẫn khoanh trước ngực, thân thể đứng thẳng như người bình thường, ngẩng đầu nhìn Cố Trường Thanh, vẻ mặt hưng phấn nói:

"Cửu Ngục Thần Tháp là thần khí độc nhất vô nhị trên thế gian này, yên tâm đi, trở thành chủ nhân của nó, sau này ngươi tiền đồ vô lượng!"

Nghe thế, Cố Trường Thanh cũng không kích động lắm, Phệ Thiên Giảo này không đáng tin.

Phệ Thiên Giảo tiếp tục nói:

"Cửu Ngục Thần Tháp có tổng cộng chín tầng, vị trí của ngươi bây giờ chính là tầng thứ nhất, cũng là địa bàn của Giảo gia ta. Trong tầng thứ nhất có một tấm thạch kính, tên là Tạo Hóa Thần Kính, được chế tạo từ một loại thần thạch hiếm thấy trong thiên địa, ngươi tu hành võ quyết ở trước Tạo Hóa Thần Kính, kính này có thể chiếu rọi chỗ thiếu sót trong võ quyết, cùng với sai lầm trên con đường tu hành của ngươi, hữu dụng hơn bất cứ danh sư đại lão gì đó!

Hơn nữa, bên trong tầng một, thời gian trôi qua rất chậm chạp, một ngày bên ngoài, nơi đây mười ngày, ngươi tu hành một môn võ quyết ở chỗ này mười ngày, bên ngoài mới trôi qua một ngày, nghĩ thế có phải sướиɠ muốn chết không?"

Cửu Ngục Thần Tháp!

Tầng thứ nhất!

Tạo Hóa Thần Kính có thể phụ trợ tu hành võ quyết.

Thời gian trôi chậm hơn ngoại giới mười lần.

"Không thể chỉ có lợi ích chứ?" Cố Trường Thanh hỏi.