Tác Giả: |
Nhĩ Đông Thố Tử
|
Tình Trạng: |
Hoàn Thành
|
Cập Nhật: |
2024-06-23 22:57:30 |
Lượt Xem: |
1.1K |
Quản Lý: |
Tế Thủy Trường Lưu
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/nam-xuan-thu-28/ |
Hồi cấp ba, Vu Hảo và Lục Hoài Chinh từng có quan hệ mập mờ mà mọi người đều biết, người của cả Thập Bát trung đều biết đội trưởng Lục Hoài Chinh của đội bóng rổ trường thích Vu Hảo lớp 5, rất sủng cô, rất nhường cô. Kết quả sau khi Vu Hảo chuyển trường, hai người cắt đứt liên lạc, đến khi gặp lại nhau lần nữa là khi ở trong đơn vị đồn trú của anh, cô vô tình trở thành nhà nghiên cứu tâm lý trong đội bọn họ.
Cô hỏi có phải tiểu đội trưởng của các anh có phải cũng phụ trách phòng ăn tên Bếp Số Sáu không.
Anh cười nhạt: “Không thì cô tưởng mình có thể được đặc cách đặc biệt à?”
Cô phớt lờ, truy hỏi đến cùng: “Vậy vì sao gọi là Bếp Số Sáu?”
Lúc này, giọng anh càng khó chịu: “Sao cô nói nhảm nhiều thế?”
Vu Hảo cảm thấy có lẽ anh ghét mình thật, thế là không dám tiếp lời nữa, tránh anh từ xa.
Cho đến một lần.
Khắp người dính đầy ‘máu, anh bước đến từ đối diện, Vu Hảo kinh hãi đi lên kéo tay anh xem xét, Lục Hoài Chinh đau đớn gập người, tưởng mình đã động đến vết thương của anh nên vội đưa người tới quân y.
Nhưng lại phát hiện anh ôm cánh tay dựa vào bàn cười không ngừng.
Vu Hảo chợt cảm thấy bị mắc lừa, tức máu xoay người định đi, nhưng bị anh kéo tay, nói xin lỗi một cách thẳng thắn thoải mái: “Xin lỗi, chỉ vì muốn một mình ở bên em một lúc, nên mới lừa em.”
Người đàn ông như Lục Hoài Chinh, dù ở đâu dù là lúc nào, luôn có sức hút mãnh liệt với Vu Hảo, vì quả thật cô chẳng còn gặp được người đàn ông nào có thể “quân tử háo sắc nhưng không da^ʍ, phong lưu nhưng không hạ lưu” như anh nữa.
*************
Lục đại thiếu trẻ tuổi khí thịnh, gì cũng không sợ chỉ sợ Vu Hảo tức giận dỗi trời dỗi đất.
Có người hỏi: Vu Hảo là ai?
Lục Hoài Chinh: Là tổ tông của tôi.
Em là giấc mộng anh đợi chờ
Là cơn gió muốn ôm choàng
Là yêu thích giấu trong lòng đã nhiều năm
Lưu ý: Khúc đầu chậm nhiệt, cẩn thận lọt hố
.