Y Lực Phu : "..."
Hôm nay không thể nói chuyện được rồi!
Robot thông minh Tiểu Y rõ ràng không biết tâm trạng của Y Lực Phu lúc này không được tốt, nó vẫn đang làm công việc phân tích dữ liệu một cách nghiêm túc: "Nhưng trong hai ngày qua, tốc độ lưu thông máu trong cơ thể của chủ nhân đã trở lại mức bình thường, sự dao động tinh thần và tần suất nói cũng đã giảm đi rất nhiều."
Y Lực Phu xoa xoa thái dương: "Nói thẳng kết quả đi!"
"Ồ, chủ nhân có vẻ không vui trong hai ngày qua."
Y Lực Phu sửng sốt, ông ta vốn tưởng rằng, từ khi thiếu gia mua người cá nhỏ về, tâm trạng có thể nhìn thấy bằng mắt thường đã tốt lên, sao lại không vui nữa?
Tất nhiên, khi Ly Cảnh còn nhỏ, trên mặt không có biểu cảm gì dao động, cả người lạnh lùng.
Rất chín chắn, những thiếu gia tiểu thư quý tộc khác, sau lưng đều gọi Ly Cảnh là cục băng nhỏ.
Y Lực Phu lại bắt đầu đau lòng, tỉ mỉ nhớ lại, mấy ngày nay không phải đều tốt đẹp sao, chẳng lẽ thiếu gia đã mất hứng thú với người cá nhỏ?
Cũng không phải không thể.
Đúng lúc này, bên ngoài phủ nguyên soái có liên lạc truyền đến, Y Lực Phu nghe máy, suy nghĩ một chút, quay người lên lầu trước.
Ly Cảnh đang đọc sách trong thư phòng, rèm cửa kéo hờ một nửa, ánh nắng chỉ chiếu vào một chút.
Thiếu niên tóc bạc ngồi trong luồng sáng, đối lập với xung quanh tối tăm, đôi lông mày đẹp của hắn hơi nhíu lại, nhìn vào cuốn sách trong tay.
Bây giờ loại sách giấy này rất hiếm nhưng phủ nguyên soái có cả một tủ sách giấy, trong đó không thiếu nhiều bản đơn lẻ.
Hồi đó, ba nhỏ của Ly Cảnh là Cố Uyên rất thích đọc sách giấy, càng thích nghiên cứu văn hóa địa cầu cổ đại, Ly Cảnh vì bạn đời mà gần như thu thập toàn bộ sách giấy của Thiên Ái Tinh.
"Thiếu gia, một nhà nghiên cứu tên là Lina ở Pandora xin đến thăm cá người, hiện đang ở bên ngoài." Y Lực Phu không rõ thiếu gia của ông ta có đang mất hứng thú với người cá nhỏ đó không.
Nếu thiếu gia thực sự không còn hứng thú với người cá kia thì ông ta đến xử lý là được.
Những ngón tay thon dài, xương khớp rõ ràng lướt qua những trang giấy ố vàng, rồi dừng lại.
Ly Cảnh không quay đầu lại, cúi mắt cài khuy tay áo sơ mi trắng: "Cho cô ta đến phòng khách trước, lát nữa tôi sẽ đến."
"Vâng." Y Lực Phu nghĩ, xem ra thiếu gia vẫn chưa mất hứng thú với người cá nhỏ, vậy thì, rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu?
Lina vốn định dùng cách khác để đến nhưng nghĩ đi nghĩ lại, quyết định vẫn không nên dùng thủ đoạn gì ở phủ nguyên soái, trực tiếp dùng danh nghĩa thăm hỏi đến xem là được.
Mặc dù đứa trẻ này không có tinh hải nhưng sau lưng dù sao cũng là phủ nguyên soái.
Cô ta ngồi trong phòng khách một lúc, lịch sự uống cốc nước ấm, vừa cúi đầu xuống, liền cảm thấy có thứ gì đó bay vụt qua trước mắt.
Lina giật mình nhưng rất bình tĩnh, không biểu lộ ra ngoài.
Không lâu sau, Ly Cảnh ngồi trên xe lăn, dưới sự dìu dắt của Y Lực Phu, xuất hiện ở phòng khách, hắn nhìn người phụ nữ lớn tuổi trước mặt, giọng bình tĩnh: "Xin hỏi cô đến có chuyện gì?"
Lina thu hồi suy nghĩ, cô ta vốn không phải là người quá dịu dàng, vì vậy lúc này trên mặt đều là biểu cảm công tư phân minh.
Cô ta nói: "Trước đây vì nhân viên của Pandora chúng tôi làm sai sót, khiến ngài mua phải một người cá cấp D bị bệnh, công ty đặc biệt cử tôi đến thăm hỏi, xem người cá đó có gây ra rắc rối gì cho ngài không?"