Theo hình ảnh, Trần Sơ hiển nhiên không sống sót qua được trò chơi này.
Ván này, Quán Quán không có kỹ năng sử dụng được, Trần Sơ mất đạo cụ và tiền game, cộng thêm kỹ năng của hắn ta quá bình thường, cho nên kết cục cuối cùng này cũng không ngoài dự đoán.
Nhưng Ninh Dung kỳ thực cũng không quan tâm đến kết cục của nhóm người Quán Quán, cô chỉ muốn thu thập thêm thông tin liên quan đến bà chủ khách sạn.
Cô liếc nhìn, thời gian hồi chiêu của 【Mọi người đều muốn làm bạn với tôi】 tận 18 tiếng.
Đáng tiếc, lãng phí một kỹ năng.
-
Còn năm phút nữa là đến chín giờ tối, Ninh Dung đứng dậy nói: "Ra ngoài thôi."
Chu Ngộ Cảnh tất nhiên nghe theo cô, anh em Ôn Hoè cũng không có ý kiến gì.
Ban ngày, khách sạn đã được sửa sang lại, tuy không biết NPC đã làm gì với những căn phòng này, nhưng phần lớn là bất lợi cho người chơi. Vì vậy, tiếp tục ở trong phòng không phải là một hành động sáng suốt.
Sau khi tập hợp với Thân Hiên và những người khác, Ninh Dung nói rõ nhiệm vụ tiếp theo: "Tôi chuẩn bị đi tìm bà chủ khách sạn. Bà chủ này, hẳn là chìa khóa để phá giải trò chơi."
Thân Hiên hơi mở to mắt, không dám tin nói: "Bà chủ khách sạn?"
Ninh Dung nói ngắn gọn: "Đúng vậy, bà ta đang trốn."
Mồ hôi lạnh của Thân Hiên sắp chảy ra rồi. Vừa nãy anh ta đã mở kỹ năng, tán gẫu với lễ tân tận ba phút, anh ta cứ tưởng bọn họ trò chuyện rất vui vẻ, kết quả lễ tân lại không nói cho anh ta biết chuyện của bà chủ khách sạn.
Quả nhiên, trò chuyện vui vẻ đều là giả, là anh ta tự mình cho rằng như vậy.
May mà, anh ta đã đi theo anh em Ôn Hoè ôm đùi đúng lúc!
-
Vừa đúng chín giờ, bầu không khí của cả khách sạn hoàn toàn thay đổi.
Ánh đèn màu vàng cam ban đầu biến thành ánh sáng xanh lục, môi trường yên tĩnh ban đầu cũng trở nên ồn ào náo nhiệt.
Những cánh cửa đóng chặt trước đó đều được mở ra, từ trong phòng bước ra từng khách trọ mặt trắng bệch như tờ giấy.
Thân Hiên không nhịn được buột miệng: "Ở đây lâu như vậy, chúng ta chưa từng gặp một khách trọ nào, tôi còn tưởng ngoài chúng ta ra thì không còn khách trọ nào khác, không ngờ lại chờ chúng ta ở đây."
Hơn ba mươi NPC nhân viên ở tầng một chỉ là để đánh lạc hướng người chơi, màn chính thức, hẳn là những NPC khách trọ đi ra từ các phòng này.
Bọn họ đông nghịt, rất nhanh sẽ chiếm cứ toàn bộ hành lang. Những NPC này đều quay mặt về phía Ninh Dung và những người khác, vẻ mặt trống rỗng, chậm chạp đi về phía bọn họ. Nếu không phải phòng 1801 của Ninh Dung ở vị trí xa nhất, hai bên bọn họ đã chạm mặt nhau rồi.
Tiểu Trạch lập tức sử dụng kỹ năng 【Phân tích manh mối】, vài giây sau, cậu ta lớn tiếng hô: "Không thể để bọn họ chạm vào chúng ta! Còn nữa, bọn họ không có điểm yếu rõ ràng!"
Nói xong hai câu này, cậu ta mặt mày tái nhợt trốn ra sau lưng Thân Hiên.
Kỹ năng là sức hút Thân Hiên: ...
Cậu trốn sau lưng tôi cũng vô dụng!
Cậu trốn sau lưng chị đại đi!
Tuy Ninh Dung không bị chứng sợ đám đông, nhưng nhìn nhiều khuôn mặt giống nhau, đờ đẫn như vậy cũng không phải là chuyện dễ chịu gì.
"Chu Ngộ Cảnh."
"Anh đây."
Ngay khoảnh khắc Ninh Dung gọi Chu Ngộ Cảnh, anh đã sử dụng kỹ năng 【Phân thân】, bốn cái bóng đồng thời xông ra chém về phía đám NPC.
Bốn cái bóng đen nhanh nhẹn, sức sát thương cực lớn đồng thời hành động, động tác dứt khoát gọn gàng, cảnh tượng này không khác gì phim khoa học viễn tưởng, vừa ngầu vừa phong cách.
【Đàn ông của chị đại cũng có vài chiêu đấy chứ.】
【Lần trước xem livestream của anh ta là nửa tháng trước, lúc đó anh ta chỉ có thể phân ra hai cái bóng, không ngờ bây giờ đã có bốn cái bóng rồi.】
【Tình hình bên này coi như ổn định, bên kia thì nguy rồi.】
-
Sau khi Ninh Dung bọn họ rời đi, Quán Quán và những người khác không di chuyển vị trí, vẫn luôn ở lại sảnh tầng một.
Vừa đến chín giờ, các NPC nhân viên đều bắt đầu di chuyển, ngoài ra, NPC khách trọ ở tầng hai, tầng ba vẫn đang liên tục đi xuống.
Cô giáo Đan lập tức sử dụng kỹ năng 【Dừng thời gian】, nhờ hai giây này, bọn họ đã trốn đến một nơi tương đối an toàn.
Đáng tiếc, khoảng cách hai giây có thể kéo ra vẫn quá ngắn, số lượng NPC lại quá nhiều. Trên đường chạy trốn, bọn họ còn bị tách ra một chút khoảng cách, đội hình đều loạn cả lên.
Quán Quán vẻ mặt khó coi lùi về sau hai bước, cô ta cố gắng giữ giọng nói bình tĩnh: "Tôi có một đạo cụ, có thể tạo ra hiệu ứng nổ lớn, nhưng vì uy lực của đạo cụ rất mạnh, nên phải có đạo cụ phòng thân để chống lại sát thương."
Cố Dụ và những người khác đều gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, chỉ có Trần Sơ vẻ mặt ảm đạm nói: "Tôi không có đạo cụ."
Nghe vậy, Quán Quán vẻ mặt áy náy nhìn hắn ta: "Xin lỗi, đạo cụ phòng thân tôi cũng không có dư." Cô ta cũng không có dư, những người khác càng không thể nào có. Đạo cụ có thể phòng thủ sát thương đều là đạo cụ đắt tiền, có một cái trên người đã là tốt lắm rồi.
Trần Sơ vẫn luôn bám sát Quán Quán, ngay cả khi chạy trốn cũng không ngoại lệ, nghe vậy, hắn ta nắm chặt cổ tay Quán Quán, giọng nói gấp gáp: "Quán Quán, em không thể mặc kệ tôi. Tôi là vì em mới đi kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô ta! Nếu không tôi cũng sẽ không mất đạo cụ!"
Quán Quán có chút sợ hãi trước bộ dạng dữ tợn của Trần Sơ lúc này.
Ban đầu Trần Sơ cũng sẽ không biểu hiện hoảng loạn như vậy, dù sao trong mắt hắn ta, cho dù hắn ta có chuyện gì, Quán Quán vẫn có thể dùng kỹ năng quay ngược thời gian để hồi sinh hắn ta.
Nhưng mà...
Người chơi được ghép ngẫu nhiên đó lại nói cô nói dối.