Em Gọi Ai Là Anh Yêu Vậy?!

Chương 17

Sau khi kết thúc, Người Tuyết còn sót lại một chút máu đã cố tình di chuyển về phía trụ nhà như muốn đánh lừa đối phương, nhưng thực chất lại quay đầu nấp trong bụi cỏ bên phải.

[Đội] Lạc Lạc vui vẻ mỗi ngày: Rừng và đường giữa của đối phương lát nữa sẽ đến, tôi có thể khống chế bọn họ khoảng ba giây.

Giang Thời hiểu ý ngay, chiêu thức của cậu đã hồi xong, ba giây này là đủ để cậu tiêu diệt hai người bên kia.

Tuy nhiên với lượng máu của Người Tuyết thì chắc chắn sẽ chết, nhưng đổi một lấy hai, vẫn lời to.

Tuy nhiên Giang Thời vẫn giữ lại một phần cảnh giác, giữ khoảng cách an toàn với Người Tuyết, thời gian khống chế kéo dài ba giây, cần phải tung ra chuỗi chiêu liên hoàn của Người Tuyết trước khi đối phương kịp phản ứng mới có thể thành công.

Đây không phải là thao tác mà Khương Lạc Lạc mới tốc biến đâm đầu vào tường có thể làm được.

Tuy nhiên ngay sau đó, Người Tuyết đã phá vỡ nghi ngờ của cậu.

Người Tuyết trong trạng thái máu thấp tung ra một chuỗi chiêu liên hoàn mượt mà, đóng băng hai người tại chỗ, bản thân thì dựa vào khả năng di chuyển linh hoạt, lợi dụng tốc biến vừa hồi để chạy thoát.

[Double kill]

[Không có việc gì thì đừng tìm đau khổ đã trở thành thần thoại!]

Giang Thời hốt mạng xong, nói không kinh ngạc là giả.

Đây là lần thứ hai cậu gặp được một Người Tuyết trâu bò như vậy trong suốt thời gian chơi game của mình, cậu thắc mắc sao đối phương không chỉ tính toán chính xác thời gian đóng băng, mà còn tính cả thời gian hồi chiêu của tốc biến, đảm bảo bản thân sẽ không chết.

Vì bốn người bên kia đã chết sạch, đường trên thì ở quá xa không kịp đến, nên hai người còn sót lại chút máu đã không về nhà, tiếp tục ăn lính đẩy trụ ở đường dưới.

Giang Thời nhìn Người Tuyết vẫn luôn đứng phía trước cắm mắt liền liếʍ liếʍ môi, trong lòng nảy ra một suy đoán hoang đường.

Tướng Tái Na do cậu điều khiển đột nhiên dừng động tác, làm Tạ Tự đánh thường một phát ăn mất con lính.

"Đội trưởng anh xong rồi!" Khương Lạc Lạc đang theo dõi hốt hoảng: "Anh dám ăn lính của cậu ta hả!"

Cậu ấy bị mắng chính vì chuyện này đấy!

"Mau tắt chat đi!"

Khương Lạc Lạc đang luống cuống tay chân muốn giúp Tạ Tự tắt chat thì thấy trên bản đồ, Tái Na vốn đang hùng hổ bỗng nhiên đi vòng quanh Người Tuyết một vòng.

[Đội] Không có việc gì thì đừng tìm đau khổ: Anh hết mana rồi.

[Đội] Không có việc gì thì đừng tìm đau khổ: Tôi dẫn anh đi cướp bùa xanh của bên kia nha? Tôi sẽ bảo vệ anh.

Nói xong, trên đầu còn hiện lên một biểu tượng che mặt ngại ngùng.

Khương Lạc Lạc: ?