Thời gian đếm ngược chỉ còn hai phút, cô rời khỏi bài viết, trở về giao diện trang chủ diễn đàn.
Giao diện trang chủ có rất nhiều tin tức, cốt truyện 《 Cựu Nhật Phế Đô 》lấy hình thức trò chơi điện hỗ động, có thể lựa chọn thị giác cùng nhân vật không phải chỉ có Phương Tuần Giang, hồi cô chơi thử lần 2 có hai lựa chọn.
Một cái là tuyến nội bộ nhạc viên, triển khai cốt truyện đấu tranh quyền lợi ở trung ương làm chủ tuyến.
Một cái là tuyến bên ngoài nhạc viên, chủ yếu xoay quanh cốt truyện mạo hiểm và các cuộc chiến chống đỡ dị hình, một lần nữa thành lập thế lực mới, cũng chính là lấy thị giác của Phương Tuần Giang làm chủ yếu.
Hai tuyến cốt truyện này đến cuối cùng đều sẽ hội tụ ở bên nhau, đối địch lẫn nhau.
Đồng thời ngoài hai tuyến thị giác này, sẽ xen kẽ một ít vai phụ có thị giác của bên thứ ba tiến hành hoàn thiện chuyện xưa trong cốt truyện.
Lúc ấy cô như nuốt cả quả táo mà chọn chơi tuyến của Phương Tuần Giang, không chơi tuyến nhạc viên, nên cô cũng không biết nội dung của tuyến trung ương—— đương nhiên, cô chỉ chơi tuyến của Phương Tuần Giang cũng không vì nguyên nhân gì khác, chủ yếu là do hắn miễn phí.
Nếu biết chính mình sẽ tiến vào trong trò chơi, nói như thế nào Phương Chu đều sẽ không để ý mấy đồng tiền kia, nhất định phải đem trò chơi này lăn qua lộn lại chơi một trăm lần cùng học thuộc lòng toàn văn mới được.
Trừ điều này ra, còn có một chuyện tương đối đặc thù, là yêu cầu thông quan hai tuyến này lúc sau mới có thể lựa chọn tuyến đường thứ ba, bởi vì thử nghiệm nội bộ không hoàn thiện nên vẫn chưa mở ra, chỉ có ngân phiếu khống, nghe nói là có thể cho nhân vật của người chơi tiến hành tự thăm dò, độ tự do so với hai lần chơi thử trước đó cao hơn rất nhiều.
Cô nhìn trang đầu diễn đàn hết một vòng, có bài viết đang thảo luận quan hệ bên trong nhạc viên, cũng có thảo luận về Phương Tuần Giang, không có thảo luận liên quan đến tuyến đường thứ ba, xem ra hẳn là bị ẩn mất rồi, rốt cuộc người chơi hành động là không thể lường trước được, loại cốt truyện có độ tự do cao cũng có điểm yếu chính là không có cách nào xử lý thành cốt truyện trò chơi.
Cô rốt cuộc chỉ là một pháo hôi nhỏ nhoi, tuy rằng luôn làm người ta ghét, nhưng suất diễn không tính nhiều, ngoại trừ bài đăng đang “hot” trên trang chủ diễn đàn, không còn bài viết nào có liên quan đến cô nữa.
Lại điểm vào mấy bài viết nhìn thoáng qua, cũng đã hết giờ được xem, Phương Chu bị cưỡng chế rời khỏi diễn đàn.
Cô thở phào nhẹ nhõm, dần dần cảm thấy con đường phía trước sáng tỏ hơn một chút.
Cô rửa mặt xong thay qυầи áo sạch sẽ, mới vừa sấy tóc khô được một nửa, hệ thống cửa tự động vang lên tiếng nhắc nhở có khách tới, gương mặt Chu Quỳnh Chi xuất hiện ở trên màn hình.
“Tiểu thư Phương Chu, là tôi, hiện tại có tiện cho tôi vào không?”
“Được, Chu tiến sĩ, chờ một lát.”
Phương Chu mặc thêm áo khoác bên ngoài, thao tác hệ thống mở cửa trong phòng, bên cạnh Chu Quỳnh Chi còn có An Tu thành viên trong độ Tiền Phong mà cô vừa gặp qua, có lẽ là lo lắng cô sẽ có hành động nguy hiểm gì, nên cũng đi theo tới.
Phương Chu đi theo Chu Quỳnh Chi đi khu nghiên cứu trước.
Dọc theo đường đi ba người đều không có nói chuyện, không khí có vẻ có chút trầm trọng.
Chu Quỳnh Chi đang quan sát trạng thái của Phương Chu.