Hương thơm của canh giò heo đã hầm chín theo quạt gió bay ra ngoài toà nhà, nhưng lại không người nào biết rốt cuộc là nhà nào đang nấu cớm, từ hành lang trước nhà cũng không ngửi thấy được hương vị, chỉ có thể chảy nước miếng yên lặng nguyền rủa nhà nào đó ở trong mạt thế còn có thể ăn ngon uống tốt như vậy.
(sau này lâu = toà nhà, lầu = tầng lầu nha. Chỗ này xây kiểu tiểu khu ấy).
Hầm xong canh, xào xong đồ ăn, La Huân bưng đồ ăn lên lầu, lần thứ hai xuống dưới lấy đồ vật mơ hồ nghe được trước hành lang có âm thanh truyền đến.
Trong lòng một trận kinh ngạc, La Huân vội vàng đề cao cảnh giác lắng nghe bên cạnh.
Cả tầng này cũng chỉ có một mình nhà hắn, lầu càng không nói, còn là tầng cao nhất, mấy ngày qua đi cũng không có ai dọn vào ở, người nào lại chọn lầu này?
Máy theo dõi rõ ràng biểu hiện tình hình nơi hành lang, hai cái quân nhân mang súng dẫn theo mấy thanh niên lên tầng mười sáu, mấy người kia nhìn qua số tuổi không lớn, tựa hồ vẫn là sinh viên, một hàng năm người, ai cũng đều cõng balo, trong tay còn cầm mấy cái bao nilon, tuy rằng bò lên lầu này rất mệt, nhưng có thể thuận lợi tới khu an toàn, trên gương mặt tuổi trẻ đều mang theo hưng phấn.
“Tầng này tổng cộng có hai gian phòng trống, gian phòng cuối cùng cùng gian bên cạnh đã có người ở, chỉ còn lại hai gian này.” Một vị quân nhân trong đó chỉ chỉ hai gian hòng trống.
“Chúng ta tổng cộng năm người…… Binh đại ca, hai gian này gian nào rộng hơn một chút?” Một người tuổi trẻ nhìn qua rất cơ linh, vội vàng hỏi.
“1601, gian này có ba phòng ở, gian còn lại đều có hai người.Năm người mấy cậu mà ở cũng chỉ có thể chịu chật một chút hai người một phòng một người một phòng”
“Thật tốt, hai người một phòng mà tính chật sao? Ký túc xá trong trường chúng tôi lớn được bao nhiêu chứ? Còn bốn người một gian đâu!”
“Đại học ký túc xá tính cái gì? Ký túc xá cũ thời cao trung của tôi còn là tám người một gian kia, kia mới gọi là chật chứ, vừa đến buổi tối khắp phòng đều là mùi chân thối……”
“Mập mạp, lúc này ở tại lầu 16, cái bụng này của cậu nhất định có thể giảm xuống!”
“Hai ngày này tui cũng thấy mình đã giảm được vài cân rồi……”
“Binh ca binh ca, hai phòng kia đều là nữ sao?” Một người chỉ vào nhà La Huân, hai mắt tỏa sáng mà cùng quân nhân hỏi thăm.
“Tưởng cái gì đó, nghĩ đẹp quá ha? Bên kia đều là nam!” Hai vị quân nhân này cũng không biết sống trong căn 1604 là người nào, nhưng căn cứ cái thiên tính thích chọc người liền nói vậy.
Quả nhiên, năm cái người đàn ông độc thân bên kia một trận kêu rên, đi theo hai vị quân nhân vào 1061.
Từ đầu nhìn đến đuôi La Huân nhẹ nhàng thở ra, năm cái sinh viên tuổi trẻ hoạt bát ít nhất vẫn tốt hơn mấy lão bánh quẩy lớn tuổi.
Xoay người đóng lại hai cánh cửa, trở lại phòng bếp đi lấy đồ ăn dư lại.
“Đối diện chuyển đến năm cái sinh viên, đều là nam sinh, ở trong cái gian phòng 01 kia.”
Nuốt canh chân heo thơm nồng (vai chính) xuống, Nghiêm Phi hoài nghi chờ tới lúc mình khoẻ hơn cũng khẳng định sẽ bị La Huân nuôi béo hai vòng. “Sinh viên? Gian cách vách vẫn còn chưa có người vào ở?”
“Ân, vẫn là trống không, còn không có người ở đâu.”
Hôm nay lầu số 7 vẫn chưa có người nào chuyển vào, không biết mấy cái sinh viên này sao lại chọn phòng này, còn là ở lầu cao nhất.
“Ngày mai cậu trên đường cẩn thận, năm người kia có thể thử tiếp xúc một chút, nếu không có ý xấu lui tới cùng nhau đi chung hành động vẫn sẽ an toàn hơn một mình nhiều.”
La Huân sửng sốt, kinh ngạc mà nhìn Nghiêm Phi, trên mặt anh mỉm cười hướng La Huân chớp chớp mắt: “Ngày hôm qua trong tiểu khu còn có đánh cướp người đâu, quen biết thêm vài người cũng xe không xấu chỗ nào.”
Điều này cũng đúng, không cần quá thân thiết, nhưng có thể đi chung cùng hành động cũng tốt hơn đi một mình rất nhiều. Nghiêm Phi hiện tại trên người thì có thương tích, cho dù nh có lợi hại hơn nữa cũng không có cách nào lập tức ra cửa. La Huân cũng không cầu người ta lúc nguy hiểm có thể cứu mình một mạng, chỉ cần có thể ở ngày thường cùng nhiều người cùng nhau hành động, có chút người muốn hạ độc thụ cũng sẽ đắn đo một chút đám thanh niên trẻ tuổi này.
Gật gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ ý của anh, tiếp tục đút canh.
Tiểu gia hỏa ghé vào bên chân hai người, vô cùng hạnh phúc mà gặm xương cốt heo, ngao! Cho dù không có thịt gì, nhưng mà thứ này cũng quá thơm đi!!
Đặt báo thức, chuẩn bị công cụ sẽ dùng đến hôm sau, còn có đồ ăn vân vân, hai người sớm tắt đèn nghỉ ngơi, vừa nằm một chút liền tới bình minh…… Không, lúc tỉnh lại trời vẫn tối đen.
Lầu trên lầu dưới, đem đồ ăn cùng đồ vật mà Nghiêm Phi có khả năng dùng tới đều đem tới bên bàn cạnh giường, lại đem cửa l*иg của tiểu gia hoả mở ra, lại cho nó uống sữa bột, đổ cẩu lương ra, lại kiểm tra tình huống cây trồng trong nhà một chụt, La Huân lúc này mới thay một bộ đồ chịu dơ tốt, đeo balo lên, mang theo gậy bóng chày chuẩn bị ra ngoài.
Vận khí tựa hồ không tồi, năm cái sinh viên kia tuy rằng vẫn còn một chút vật tư, nhưng khả năng bởi vì số lượng không nhiều lắm nên hôm nay cũng muốn sáng sớm liền đi địa điểm chỉ định tập hợp chuẩn bị làm công. Rốt cuộc, loại thời điểm này đi theo tổ chức cùng nhau hành động luôn là không sai.
La Huân vừa mở cửa, phòng đối diện cũng vừa lúc mở cửa.
“A, cậu chính là người đối diện đúng không? Chúng tôi cũng là hôm qua mới chuyển tới, ở phòng 1.” Trong đó một cái người trẻ tuổi nhiệt tình cùng La Huân chào hỏi.
Năm người thấy số tuổi La Huân cùng bọn họ không sai biệt lắm, mặt cũng không lớn lên thành kiểu “Ta là kẻ xấu” liền lập tức thả lỏng cảnh giác.
“Chào mấy cậu.” La Huân gật đầu chào hỏi, khóa kỹ cửa phòng mới hướng bọn họ đi đến —— bên cạnh phòng số một chính là cầu thang lầu. “Các cậu cũng chuẩn bị đi làm công?”
“Đúng vậy, không làm công cũng không được a, ngày hôm qua binh ca nói, căn cứ khả năng sau này có thể sẽ được an bài công tác, nếu trong thời gian nhất định không có tham gia xây dựng công cộng sẽ bị tịch thu điểm tích phân!” Một cái nam sinh tương đối béo giải thích.
Một cái khác đột nhiên hỏi nói: “Đúng rồi, cậu là vốn dĩ liền ở chỗ này? Hay là cũng chuyển tới hai ngày này?”
“Nhà tôi liền ở đây, vừa mới dọn lại đây không bao lâu liền gặp cái loại chuyện này. Các cậu thì sao?” Sáu người tiến đến cùng nhau, vừa nói vừa xuống lầu.
“Chúng ta là sinh viên X đại, mấy người chúng ta là bạn cùng phòng, đồng học.”
“X đại? Từ đó lại đây cũng không tính là xa, tình huống trường học thế nào?”
Nghe La Huân hỏi, vài người thở ngắn than dài, trong đó một cái nói: “Chúng ta kỳ thật cũng không rõ ràng lắm, trước vài ngày tang thi đến trên diễn đàn có người phát một cái thiệp, nói ngày hôm sau là mạt thế. Lý Thiết…… Chính là hắn. Hắn theo dõi cái thiệp đó mấy ngày liền, lúc đó liền cùng chúng ta thương lương, nói vạn nhất là chuyện thật đâu? Dù sao ngày hôm sau cũng là chủ nhật, trong trường học có nhiều người như vậy thật sự quá nguy hiểm, dứt khoát trốn đi ra ngoài được. Kết quả chúng ta mấy cái coi như nghỉ phép, đi siêu thị mua chút đồ ăn chạy đến khách sạn.”
La Huân sửng sốt, kinh ngạc nhìn năm người này: “Thiệp? Cái gì thiệp?”
“Kêu ‘ kỹ thuật trạch dạy ngươi vượt qua tận thế ’!” Vóc dáng Lý Thiết là lùn nhất trong năm người, cũng là người gầy nhất, thấy La Huân hỏi, vẻ mặt tán thưởng chắp tay trước ngực, “Tôi hiện tại tin tưởng, trên thế giới này nhất định có người có thể biết trước tương lai! Hoặc là có người có thể trọng sinh!”
“Hắn hiện tại chính là fan của cái củi mục trạch kia.” Mập mạp hai tay lắc lắc.
“Mày không phải sao?!”
“Fan, fan, so phấn hồng* còn fan hơn!”
*(fan và phấn đồng âm).
La Huân khó có khi đỏ lỗ tai. Hắn không nghĩ tới, thế nhưng thật sự sẽ tin tưởng cái thiệp kia của mình, cũng bởi vậy trốn thoát. Nghĩ nghĩ, lại ôm một tia chờ mong hỏi: “Sao mấy cậu lại chọn chỗ ở cao như vậy? Lên xuống cũng không tiện. Nhà tôi vốn dĩ liền ở lầu 16 nên cũng không có biện pháp……”
Năm người liếc nhau, tựa hồ cảm thấy La Huân không giống như là người xấu, hơn nữa nguyên nhân bọn họ chuyển vào đó sớm muộn cũng sẽ có người biết, trong đó một cái thấp giọng giải thích: “Kỳ thật, chúng ta chính là muốn có một gian phòng lấy sáng tốt chút, cái tầng lầu này còn không phải sáng nhất hay sao?”
“Đúng đúng đúng, hơn nữa cho dù cái mặt đất đằng sau có xây cái gì đó, phỏng chừng cũng sẽ cao không tới 16 lầu!”
Cái người kêu Lý Thiết vỗ vỗ La Huân vai: “Hiện tại toàn thế giới đều đang nháo chuyện tang thi, về sau địa phương nhân loại cư trú khẳng định thu nhỏ lại rất nhiều, tài nguyên khẳng định không đủ dùng! Chúng ta là cảm thấy, trong tương lai, năng lượng mặt trời bảo vệ môi trường nhất định sẽ trở thành chủ lưu!”
Quả nhiên như thế sao? La Huân cong cong môi: “Thì ra là thế, trước kia nhà ta tuyển cái vị trí này cũng chính là vì ánh sáng tốt. Liền tính ngẫu nhiên cúp điện tôi còn trẻ cũng không sợ bò lầu.”
“Đúng vậy a! Đúng rồi, nhà cậu có mấy người vậy?”
“Còn có anh trai tôi.” La Huân cười cười, thấy bọn họ nghi hoặc giải thích nói, “Cha mẹ tôi mấy năm trước ngoài ý muốn ly thế, anh tôi mấy ngày trước muốn ra ngoài tìm đồ vô tình té thang lầu gãy chân, hai ngày này không thể động, cho nên ở nhà giữ nhà.”
“Vậy sao, vậy chân anh ta không sao đi?”
“Không có việc gì, gãy một chút xương, hai ngày trước có người bên quân đội xem qua một chút, nói xương không sai vị, chỉ cần dưỡng dưỡng một chút là khoẻ.” Biết bọn họ lo lắng nơi phát bệnh nên La Huân giải thích thêm một câu. Đến nỗi Nghiêm Phi rốt cuộc bị thương chỗ não, sự tình bị người tập kích không cần thiết nói cho bọn họ. Rốt cuộc, người làm Nghiêm Phi bị thương vẫn còn trong tiểu khu này đâu.
Hai bên nhân lúc thời gian xuống lầu giới thiệu một chút, trong năm người người là fan của kỹ thuật trạch kia tên Lý Thiết, mập mạp tên Hà Càn Khôn —— mọi người hay giễu cợt trong bụng hắn nhất định có càn khôn mới có thể béo như vậy. Vóc dáng cao nhất kêu Hàn Lập, trên mặt có một đống đậu thanh xuân kêu Ngô hâm, dư lại cái kia kêu Vương Đạc, lớn lên một gương mặt thật đoan chính. Đều là sinh viên năm 3, công trình tin tức chuyên nghiệp.
Sáu người một hàng xuống lầu, trong tiểu khu đã có một ít người lục tục xuống lầu, đều đang đi về phía ngoài.
La Huân một mặt cùng năm cái đại học này giao lưu tình huống mấy ngày nay, một mặt theo dòng người đi về phía ngoài, một mặt quan quan sát xung quanh.
Ý của hắn chính là thử xem có thể tìm ra mấy người tập kích Nghiêm Phi không, kết quả lại ngoài ý muốn thấy được mấy cái người quen……
Những người đó chịu đựng lần đầu tang thi biến dị, lần thứ hai ô nhiễm nước, lần ba thiên tai thu hoạch, lần bốn động vật dị biến, phần lớn La Huân đều có ấn tượng. Lúc này, có mấy gương mặt có chút cảm giác quen thuộc —— đều là những người đã kiên định sống được đến lúc mình chết đi trọng sinh kia.
Càng có ba người, là La Huân muốn quên cũng quên không được……
Một nữ nhân, so Hà Càn Khôn trong tổ sinh viên năm người còn muốn béo ra một vòng, bên người là chồng cô ta, nhi tử cũng đều là vẻ mặt to bự. La Huân có chút chột dạ nhìn về phía bên kia vài lần, hắn vốn dĩ cho rằng trước đó chưa từng thấy qua một nhà này trong tiểu khu, vậy khả năng ba người này liền không thể xuất hiện trong tiểu khu này nữa.
Không nghĩ tới, bọn họ cuối cùng vẫn là vòng cái vòng, lại về tới nơi này.
Ba người này, đúng là một nhà ba người đời trước sống tại toà nhà số 7 phòng 1604.