Cố Thần Hi dẫn Trình Uyển Dao rời khỏi địa điểm cuộc thi, sau đó lập tức lái xe đi, khiến mọi người xung quanh đều bối rối, rốt cuộc chuyện năm nay là sao?
Trải qua trận ồn ào lần vậy, cuộc bàn tán từ giới bên ngoài trở nên rất lớn, lớn đến mức đồn đại bậy bạ.
Thậm chí có người còn nói bởi vì mối quan hệ giữa Ảnh Diệu với Hoàn Thần bị rạn nứt, nên dẫn đến cuộc thi nảy sinh ra thay đổi.
Trình Uyển Dao hoảng loạn suốt một đêm, hành vi điên rồ này làm cô không thể bình tĩnh được.
Cô nhìn sắc mặt góc nghiêng của Cố Thần Hi, lại không hề tức giận, vẻ mặt của quý công tử bình tĩnh khiến người ta thấy mà chỉ muốn đánh hắn, tối nay, rõ ràng là hắn gây chuyện.
Đoàn Tu Tư nhìn qua kính chiếu hậu, phát hiện có một số người không sợ chết lại đuổi bám theo xe, có thể bọn họ đã quên mất, sở thích nghiệp dư của anh chính là đua xe!
Tốc độ đột nhiên trở nên nhanh hơn, khiến Trình Uyển Dao trực tiếp va vào ghế trước, Cố Thần Hi không những không ra tay kéo lấy cô, ngược lại còn ngồi cười.
Như vậy khiến Trình Uyển Dao vô cùng tức giận, chuyện này buồn cười lắm sao?
Cô tức giận quay đi chỗ khác, không lâu sau, cô bỗng cảm nhận có một bàn tay trượt qua đỉnh đầu mình, sau đó một dây đai an toàn xuất hiện ở giữa eo cô.
Cố Thần Hi tay thì thắt dây an toàn cho cô, miệng thì lại không chút khoan dung, “Lên xe thắt dây an toàn là kiến trúc căn bản, bất kể là em ngồi trước hay sau.”
Trình Uyển Dao bĩu môi, làm bộ như bản thân thật sự không biết, nhưng thật ra, cô chỉ là vội quá nên quên mà thôi!
“Tôi biết.”
“Biết còn không cài, có phải thật sự ngốc hay không?”
“Anh! Được, tôi ngốc, nhưng tôi lại là người tình của anh, rốt cuộc anh đang nhạo báng ai vậy?”
Cố Thần Hi nhướn mắt phượng nói, “Có thể phụ nữ ngốc chính là gu của tôi!”
Trình Uyển Dao tức đến xây xẩm mặt mày, tại sao cô phải cãi nhau với Cố Thần Hi chứ, rõ ràng lại là bản thân thua.
Ước chừng mười phút sau, Đoàn Tu Tư đã vứt lại đám người bám theo xe, đổi sang một con đường khác về biệt thự.
Trình Uyển Dao xuống xe trước Cố Thần Hi một bước, lập tức đi vào biệt thự, chuyện tối nay ồn ào đến phiền, cô nhất định phải tìm cơ hội để giải thích rõ với Doãn Thanh Ngưng mới được.
Đoàn Tu Tư thấy Trình Uyển Dao đã đi xa, mới gọi Cố Thần Hi đang muốn xuống xe lại nói: “Cố tổng, chuyện hôm nay chắc chắn ngày mai sẽ được đưa lên báo, đến lúc đó lão gia nhìn thấy...”
“Việc của cậu ngày mai là phải đảm bảo lão gia không nhìn thấy tin tức này, nếu thấy rồi, thì phải tìm lý do thích hợp.”
“Vâng, thưa chủ tịch.”
Lúc Cố Thần Hi xuống xe, Trình Uyển Dao đã biến mất từ lâu.
Sau đêm nay, cô hẳn có thể nhận thức rõ thân phận hiện tại của mình, nếu cô lại tiếp tục làm loạn, thì đừng trách hắn lại dùng thủ đoạn mạnh hơn.
Trình Uyển Dao vừa về phòng, đã thay bộ váy trên người xuống, dù có đẹp đến mấy, cô cũng không thích nữa!
Cố Thần Hi vừa mở cửa, đã nghe thấy tiếng nước chảy trong nhà tắm, còn có chiếc váy bị vứt trên sàn, khóe miệng hắn giật giật, quả nhiên rất dũng cảm.
Hắn bước đến cửa nhà tắm, đưa tay mở cửa, Trình Uyển Dao sợ hãi quá ôm lấy mình ngồi xổm xuống theo bản năng.
“Cố Thần Hi, anh điên rồi sao?!”
“Trên người em có chỗ nào mà tôi chưa nhìn qua, mắc gì phải che che đậy đậy?”
Trình Uyển Dao trừng mắt nhìn Cố Thần Hi, tên đốn mạt này, bọn họ dù có bật đèn cũng không quen thành thật như vậy!
Cố Thần Hi từng bước từng bước đi về phía Trình Uyển Dao, còn cô ngồi xổm tại chỗ không thể nhúc nhích.
Cô chỉ thấy hắn ngồi xổm xuống, cười nhạo một tiếng, “Giả bộ thanh cao quả thực là bản lĩnh của em.”
Trình Uyển Dao không quan tâm Cố Thần Hi đang nói gì, cô chỉ giả vờ như không nghe thấy, nghe rồi sẽ chỉ cảm thấy đau lòng mà thôi.
Cố Thần Hi dùng sức kéo mạnh Trình Uyển Dao lên khỏi mặt đất, đè cô lên bức tường gạch men sứ, toàn bộ nước đều chảy hết lên người hai bọn họ.