Sau Khi Tổ Đội Cùng Tà Thần

Chương 5.1: Giá trị năng lực của đồng đội đến tột cùng là bao nhiêu?

Editor: Cá

Trong ấn tượng của mọi người về dịch chuyển không gian, bình thường là vừa động ý nghĩ, người liền vυ't một cái bay đi, sau đó xuất hiện tại địa điểm mục tiêu.

Tô Anh cảm thấy năng lực của mình càng giống như tiến vào một loại trạng thái.

Trong lúc ở trạng thái này, cô có thể di chuyển nhanh chóng đồng thời xuyên qua bất luận chướng ngại vật nào.

Trạng thái kết thúc, cô trở về cơ thể bằng xương bằng thịt của mình.

Tất nhiên, trong mắt người ngoài, khi cô đột nhiên biến mất và xuất hiện trở lại ở một nơi khác, nhìn qua trông giống như dịch chuyển tức thời.

Tô Anh cảm thấy năng lực của mình không hoàn toàn thuộc loại không gian.

Tuy nhiên, bây giờ hãy tạm gác vấn đề phân loại sang một bên.

—— Năng lực của cô thật sự có thể điều khiển được những vật thể tách rời khỏi cơ thể sao?

Lăng Tước nói điều này có thể vì anh ấy đã nhìn thấy dị năng tương tự.

Dân số Liên Bang quá lớn, năng lực dù hiếm đến đâu cũng có thể không phải là duy nhất.

Tô Anh đứng tại phòng huấn luyện cửa trung khống trí não trước, tại giao diện bên trong tuyển bắn nhau hình thức, lại chọn một thanh vũ khí.

Tô Anh đứng trước bộ não điều khiển trung tâm của phòng huấn luyện, trong giao diện chọn chế độ đấu súng, lại chọn vũ khí.

Nền đất cứng bên dưới bị uốn cong và xoay chuyển, tạo ra vết nứt theo bốn hướng.

Một bàn tay máy móc từ bên trong cấp tốc đưa tới một khẩu súng năng lượng "Black Mantis-X3".

Cô cầm khẩu súng nặng trĩu, chạm vào lớp vỏ kim loại lạnh băng.

Dưới nòng súng là từng lưới sạc năng lượng lóe sáng.

Khi năng lượng đầy, súng có thể bắn ba trăm lần bắn đơn.

Một tiếng click nhẹ vang lên, trần nhà phòng huấn biến dạng và lật úp lại.

Lần lượt, một loạt các đầu phóng nặng nề nổi lên, và từ đó các năng lượng hình người bắt đầu xuất hiện trên mặt đất.

Vì được làm từ năng lượng ngưng tụ nên loại mục tiêu này có thể gây tổn thương cho người huấn luyện.

Nếu như độ khó quá cao mà người huấn luyện quá cùi bắp thì có thể gây tử vong.

Những điều này đã được ghi rõ ràng trong quy định và thông báo rủi ro khi sử dụng phòng huấn luyện.

Nếu có rủi ro, trường học sẽ không chịu mọi trách nhiệm pháp lý.

Tô Anh lựa chọn hình thức đơn giản nhất, không có bất kỳ nguy hiểm nào, mục tiêu không thể di chuyển nói chi là công kích.

Cô giơ súng lên.

Khẩu súng lục năng lượng này thao tác rất đơn giản, chỉ có một chốt khóa an toàn, mở khoá rồi, bóp cò súng liền có thể tiến hành ba phát đạn liên tục.

Hơn nữa, độ giật không mạnh, người trưởng thành bình thường cũng có thể cầm súng ổn định bằng một tay.

Đạn năng lượng ra khỏi nòng mang theo vài tiếng nổ vang nhỏ.

Kẻ địch giả tưởng đang phát sáng màu cam quýt phía trước bị bắn xuyên qua nhiều lỗ trống nhỏ.

Tô Anh thử nghiệm mang theo súng phát động năng lực, sau đó trong trạng thái năng lực nổ súng.

Lần này, tất cả đạn đều giống như như ảo ảnh xuyên qua những cơ thể năng lượng, không tạo thành bất cứ thương tổn gì.

Tô Anh: “…."

Muốn đi vào trạng thái năng lực, chỉ một ý niệm trong đầu liền có thể làm được.

Nhưng mà cô không có cách nào dựa vào suy nghĩ để khống chế đạn.

Tô Anh thử đi thử lại, thử mọi phương pháp cô có thể nghĩ ra nhưng đều thất bại.

Bởi vì phát động năng lực nhiều lần nên cuối cùng cô gục ngã vì kiệt sức.

Dù là loại hình dị năng nào, sử dụng quá độ thì cảm giác mệt nhọc không khác nhau là mấy, tứ chi không còn sức lực nào, đau nhức, đau đầu, chóng mặt, khó thở, cảm thấy giống như bất cứ lúc nào cũng có thể ngủm.

Cô nằm trên mặt đất nhìn lên trần nhà, nhìn những cơ thể năng lượng tản ra quang mang màu cam quýt, nói không rõ trong lòng có cảm giác gì.

Nghỉ ngơi ổn rồi, Tô Anh lại bò dậy.

Cô ghi lại thời gian lâu nhất cô có thể duy trì năng lực, sau đó bắt đầu kích hoạt năng lực nhiều lần.

Mười lăm giây về sau, cô bắt đầu cảm thấy đau đầu dữ dội, trước mắt tối đen.

Lúc này giải trừ năng lực, Tô Anh rơi xuống đất chính là trạng thái hư nhược, đứng không vững còn trực tiếp ngã nhào xuống đất, cơ bản không còn sức chiến đấu, súng cũng không cầm nổi.

Điều duy nhất đáng ăn mừng chính là, sau một giờ cố gắng tự ngược, thời gian hạn chế đã được nâng lên.

Kéo dài đến mười sáu giây.

Nói cách khác, nếu trong vòng mười lăm giây giải trừ trạng thái, mặc dù có chút không thoải mái, thí dụ như tức ngực, khó thở, run chân, nhưng cô có thể đứng vững thậm chí nổ súng.

Tô Anh nằm trên mặt đất thở hổn hển như chó.

Lần này cô không hồi phục nhanh chóng được.

Chân tay đau nhức kéo dài, mà mệt mỏi càng ngày càng nặng, lúc nào cũng có thể chìm vào giấc ngủ.

Trên cổ tay quang não hơi chấn động nhẹ.

Tô Anh trả lời liên lạc, trong không trung hiện lên một hình ảnh.

Tô Tín vẻ mặt nghiêm nghị nói: “Sao không về nhà?”

Tô Anh chật vật đứng lên, thông qua hệ thống trí não giao dịch trong phòng huấn luyện, mua dược tề tiêm hoạt động tế bào cấp F.

Tài khoản bị khấu trừ năm ngàn tinh nguyên.

Đây là một nhãn hiệu tương đối cao cấp, bao bì bên ngoài tinh tế được in hoa văn bông tuyết hình lục giác và một vài dòng ký tự xoăn đẹp mắt.

Công ty dược phẩm Thiên Đường.

Dòng bông tuyết N-1.

Tập đoàn Thiên Đường là công ty sản phẩm chăm sóc sức khỏe và làm đẹp có quy mô lớn nhất và đa dạng nhất trong toàn khối Liên Bang.ó

C hàng nghìn chi nhánh và gần trăm vạn nhân viên, sản phẩm được bán trên khắp mười bảy vùng sao tự trị của Liên Bang, và cũng được xuất khẩu sang đế quốc Oron và Liên minh Meithra.

Hầu hết các thành viên tài phiệt trong hội đồng quản trị của tập đoàn này đến từ gia tộc Hải Văn, người có nguồn gốc từ khu tự trị đầu tiên.

—— Đều là nhân vật phản diện trong nguyên tác.

Bất kể tính cách của những cổ đông đó như thế nào, chí ít dược tề siêu năng lực do tập đoàn Thiên Đường sản xuất có hiệu quả hơn nhiều so với bất kỳ thương hiệu nào khác.

Tô Anh một bên tiêm cho mình môt bên suy nghĩ.

Qua khoảng mười giây đồng hồ, cô tinh thần phấn chấn mở to hai mắt, vung tay ném gói hàng vào thùng rác.

Mặc dù mỗi lần năng lực đạt đến cực hạn, có thể trở lại trạng thái bình thường sau một thời gian ngắn nghỉ ngơi, nhưng nếu như hao tổn quá nhiều lần thì phải cần thông qua giấc ngủ đến tiến hành khôi phục hoàn toàn.

Nếu không phải sử dụng thuốc.

Điểm này, trong nguyên tác có đề cập qua rất nhiều lần.

Năng lực của nam chính là loại cường hoá thân thể tồi tệ nhất, mà gia cảnh của hắn quá bình thường, mua không nổi những dược tề đó.

Hắn bị bạn học bắt nạt và rất muốn mạnh hơn, liền dứt khoát ráng chống đỡ không ngủ được, lấy hao tổn tuổi thọ làm đại giá, tiếp tục rèn luyện trong tình trạng hao mòn nghiêm trọng nhất.

Nếu không phải người mang hack, hắn có lẽ bây giờ đã chết rồi.

Chắc đây là hoà quang nhân vật chính đi.

Tô Anh tiện tay gia hạn đăng ký phòng tập rồi quay sang nhìn anh trai rẻ tiền trong màn ảnh.

“Ngày mai kiểm tra rồi, em có chút lo lắng, sợ cản trở anh nên quyết định luyện tập cả đêm, không trở về nhà quấy rầy anh.”

Vừa nhắc tới cái này, Tô Tín lập tức giận không chỗ phát tiết, “Còn không phải chính mày tìm phiền phức! Ai bảo mày cùng người kia tổ đội —— mở rào cách âm ra.”

Trong phòng huấn luyện tất nhiên có camera giám sát.

Tô Anh lắc đầu: “Em mệt mỏi.”

Tô Tín: “?”

Tô Tín không thể tin nhìn cô: “Mày mệt đến nỗi ngón tay không động đậy được?”

Tô Anh thuận thế ngã trên mặt đất: “Đúng.”

Tô Tín: “......”

Hắn tức giận kết thúc cuộc nói chuyện.

Tô Anh cũng không sợ hắn tìm tới mình.

Nhà dạy học như này bên trong tất cả đều cùng một loại phòng huấn luyện, hắn cũng không thể phá từng cánh cửa để xem ai ở bên trong đi.

Trong mười mấy giờ tiếp theo, Tô Anh liên tục tìm tòi dị năng của mình.

Cô trải qua vô số lần ngã xuống đất vì kiệt sức, khôi phục rồi lại đứng lên tiếp tục hoặc là mua thuốc.

Đối với người điều kiện kinh tế đầy đủ mà nói, đây là loại phương pháp huấn luyện phổ biến nhất.

Tập đoàn Thiên Đường kiếm được đầy bồn đầy bát, đây chắc chắn là một nguyên nhân.

Việc rèn luyện dị năng lâu dài, đối với nhu cầu dược tề quá lớn.

Nếu không phải đi ngủ để khôi phục, mà dưới loại tình huống này, thời gian giấc ngủ bình thường thường sẽ không ngắn hơn năm tiếng.

Thế là, xuyên qua dị thế ngày đầu tiên, buổi chiều và ban đêm cứ như vậy vượt qua.

Tô Anh thậm chí không có thời gian suy tính kế hoạch tương lai, ví dụ như làm sao thoát ly Tô gia, làm sao tránh xa nam chính, làm sao trong tương lai kiếm tiền nuôi sống bản thân, mua thuốc, mua phi thuyền.

Cô một mực hết sức chăm chú rèn luyện năng lực, đồng thời phát hiện quá trình này còn rất thú vị.

Dù liên tục kích hoạt năng lực và kéo dài thời gian sẽ luôn mang đến sự mệt mỏi về thể chất và thậm chí là đau đớn, vẫn không mài hết sự nhiệt tình của cô.

Càng về sau, tổn hao càng nhiều thời gian.

Mười lăm giây đến mười sáu giây, dùng không sai biệt lắm một giờ, từ mười sáu giây đến mười bảy giây, dùng mất gần ba giờ.

Sáng sớm ngày thứ hai, trạng thái của cô rốt cục miễn cưỡng kéo đến hai mươi giây.

Tô Anh nhìn quang não.

Tin nhắn đầu tiên chưa đọc là về việc sắp xếp kì thi, thông báo tất cả thí sinh dựa theo yêu cầu thời gian, từng nhóm tiến về cảng hàng không lên phi thuyền.

Điều thứ hai là cảnh cáo.

—— Cô bị camera giám sát ghi lại việc sử dụng sức mạnh của mình một cách bừa bãi trong tòa nhà giảng dạy, nhận trừng phạt, trong tài khoản bị trừ năm trăm tinh nguyên.

Tô Anh đi nhà tắm ở lầu dạy học tắm rửa, sau đó sau đó lấy ra quần áo đã được giặt và sấy khô từ máy.

Ở lối đi bên ngoài phòng tắm, cô gặp vài học viên khác, có vẻ như họ cũng thức suốt đêm tu luyện.

Mọi người chải tóc mang đồ trang sức chuẩn bị đi thi.

Một đôi tình nhân kéo tay nhau đi ra ngoài.

Bạn trai đánh cái ngáp rồi cầu nguyện, “Anh hi vọng bài kiểm tra lần này ——”

“Đừng nói! Tuyệt đối đừng nói!”

Bạn gái đập hắn một cái: “Thi cái gì còn chưa biết đâu, nghĩ theo hướng tốt giùm ——”

Bạn trai nhếch miệng nói: “Phòng ngự?”