Nửa đêm, khi Diệp Trạch Tây nhận được cuộc gọi của Ngụy Lê Phi. Cậu vừa kết thúc buổi luyện tập ngày hôm nay và đang trên đường trở về phòng.
Giọng nói của Ngụy Lê Phi trong điện thoại có chút run rẩy: "Diệp Trạch Tây!"
Diệp Trạch Tây dừng một chút, nghi hoặc hỏi: "Sao vậy?"
Ngụy Lê Phi giọng nói đột nhiên cao lên: "Cậu lại lên hot search!"
Diệp Trạch Tây sửng sốt: "Cái gì? Tại sao tôi lại lọt vào hot search?"
"Tôi đã gửi cho cậu qua WeChat. Cậu xem thử đi!" Giọng nói của Ngụy Lê Phi rất phấn khích.
Diệp Trạch Tây nhanh chóng mở WeChat thấy Ngụy Lê Phi gửi một loạt liên kết.
Khi bấm vào thì thấy đó là bài đăng trên một diễn đàn nổi tiếng ở Trung Quốc.
Tiêu đề rất bắt mắt - "Hãy nhìn phú nhị đại trong các chương trình tạp kỹ đã trở nên nổi tiếng trong hai ngày qua."
"hóng."
"Chương trình tạp kỹ nổi tiếng hai ngày qua, mù quáng đoán mò về một nhóm nhạc nam trong chương trình tài năng nào đó?"
"Có vẻ là vậy, nhưng đội tuyển nam u1s1 thi đấu tốt hơn nhiều so với các đội tuyển khác. Ít nhất trông họ cũng đẹp và hát hay!"
"Phú nhị đại? Ý là Thang Cảnh hay Thôi Nghị?"
"Chủ của tòa nhà ở đâu?"
Gần năm nghìn bình luận trong bài đăng, nhưng không thấy chủ bài đăng đâu cả. Tất cả các câu trả lời từ đều thúc giục chủ bài.
chủ bài: "Đừng giục tôi, tôi ở đây."
chủ bài: "Thôi Nghị? Thang Cảnh? Xin lỗi, nếu không có cuộc tuyển chọn nhóm nhạc nam này, tôi đoán Thôi Nghị thậm chí sẽ không thể tham gia vòng tròn của họ."
Nhiều người sốt ruột chờ đợi và nói: "chủ bài đừng bí mật như vậy nữa".
"gkd!"
chủ bài: "Thế này, mọi người hãy vào thẳng danh sách người giàu được công bố năm nay. Vị trí thứ ba là cha ruột của người này. Tất cả các địa điểm mà "Idol of the Times" được ghi hình lần này, bao gồm cả những biệt thự nơi thực tập sinh sống, tất cả đều là tài sản riêng của nhà cậu ấy.
Người đăng: "Trước đây chúng tôi đều suy đoán tại sao anh chàng này lại tham gia làm thực tập sinh. Chỉ cách đây vài ngày, tôi mới biết cậu ấy tham gia để theo đuổi một người".
Ngay khi từ "theo đuổi ai đó" được nhắc đến, người xem đã giải mã ngay lập tức.
"Mẹ kiếp!! Diệp Trạch Tây?!"
"Gia đình anh ấy giàu đến thế sao?!"
"Tôi vừa tìm kiếm bức ảnh của người thứ ba trong danh sách giàu có, không thể nói là trông giống nhau, chỉ có thể nói là được tạc từ cùng một khuôn!"
"Thật sự là cậu ấy!"
"Gia đình Diệp Trạch Tây quá giàu!"
"Cho nên những gì Trạch Tây nói trong chương trình về việc ăn mặc của mọi người thực sự không phải là chuyện đùa!"
chủ bài: "Bạn đang đùa à? Chỉ cần Diệp Trạch Tây không đầu tư, cậu ấy sẽ có thể phung phí nó suốt mấy đời."
"sốc. jpg"
Chủ đề về phú nhị đại bắt mắt đến mức còn nổi tiếng hơn cả màn trình diễn đầu tiên của Diệp Trạch Tây. Chưa đầy nửa giờ, bài đăng đã được lên hot search.
Account marketing có xu hướng theo dõi bất cứ nơi nào có mức độ phổ biến, khi nhìn thấy một bài đăng, sẽ trực tiếp chụp ảnh màn hình và chuyển nó sang weibo.
Sự phổ biến của diễn đàn đã lan đến weibo và ngày càng có nhiều cư dân mạng tham gia thảo luận.
"Ăn dưa cả đêm, tôi chỉ muốn nói rằng người giàu có và chăm chỉ như vậy thực sự không có nhiều! Diệp Trạch Tây xứng đáng với fandom của tôi! Tôi đi trước!"
"Trên lầu có nhầm không? thực ra Diệp Trạch Tây tham gia tuyển chọn để theo đuổi Thang Cảnh, cuối cùng không bắt được Thang Cảnh, nhưng lại trở nên nổi tiếng!"
"Hahahahahahaha, thật trùng hợp! Thực lực của Diệp Trạch Tây quả thực khá tốt, tôi yêu anh ấy."
quy mô Cuộc thảo luận ngày càng trở nên lớn hơn, và một số người hâm mộ thậm chí còn đăng biểu tượng cảm xúc cho việc này——
Gói biểu tượng cảm xúc thứ nhất:
Câu hỏi: Tại sao bạn lại tham gia "Time Oops"?
Các học viên khác: Thực hiện lý tưởng của chính mình.
Diệp Trạch Tây: Để theo đuổi người.
Gói biểu tượng cảm xúc thứ hai thậm chí còn trực tiếp hơn. Cư dân mạng đã trực tiếp sử dụng clip của Diệp Trạch Tây để tạo ảnh động GIF với dòng chữ “Rich Second Generation’s Rice” với hình ảnh đi kèm là Đan Trạch Vũ ăn mệt. (Ăn cơm của người giàu)
"Hahahahaha bức ảnh này là ai tạo ra! Tôi cười chết mất! Cho tôi tấm ảnh gốc đi!"
"Chúa ơi theo đuổi người!"
"Bức ảnh của bạn rất đẹp, nhưng tiếc là giây trước là của bạn và giây tiếp theo là của tôi!"
…
Cho đến khi Diệp Trạch Tây nhận được cuộc gọi từ Ngụy Lê Phi, tên của Diệp Trạch Tây đã nằm trên hot search cả đêm.
Vị trí rất cao, tag tìm kiếm cũng rất buồn cười - #Diệp Trạch Tây# ăn cơm của Phú nhị đại
Diệp Trạch Tây cau mày: “Không thể gỡ bỏ hot search này sao?”
Ngụy Lê Phi nghe vậy sửng sốt một chút: "Gỡ để làm gì?"
Thường xuyên được tìm kiếm có nghĩa là nó phổ biến, điều này hoàn toàn không phù hợp với ý định ban đầu của Diệp Trạch Tây.
Diệp Trạch Tây: “Tôi không muốn lọt vào danh sách tìm kiếm thịnh hành.”
Ngụy Lê Phi hiểu ra: "Này, lọt vào top tìm kiếm không có gì sai cả. Có nghĩa là cậu thực sự rất nổi tiếng. Hôm nay bố tôi đã nhìn thấy và khen ngợi cậu."
Tất nhiên, cậu ấy cũng bị mắng.
Bố cậu ấy nói hiện tại Diệp Trạch Tây đã biết tìm ra việc gì đó nghiêm túc để làm, vậy tại sao cậu ta vẫn không biết làm gì?
Ngụy Lê Phi nghe từ tai này đến tai kia, hoàn toàn không để tâm lời nói của cha mình.
Diệp Trạch Tây thở dài, cậu thật sự không muốn tức giận chút nào!
Nhưng có nổi tiếng hay không thực sự không phải là chuyện Diệp Trạch Tây có thể quyết định.
Sáng ngày thứ hai, văn phòng tòa nhà trụ sở Tập đoàn Diệp gia.
Đối với những người làm việc công, thứ Hai hàng tuần là khởi đầu cho nỗi đau của họ.
Vì thế mỗi lần vào thời điểm này, bầu không khí trong công ty luôn đặc biệt chán nản.
Nhưng hôm nay, từ lúc Diệp Kiến Bân bước vào công ty, ông đã nhận thấy có một chút khác biệt so với trước đây.
Diệp Kiến Bân rất hoang mang, nhưng vì thân phận của mình nên ông không thể đặt câu hỏi.
Giờ nghỉ trưa, khi ông đứng dậy đi đến nhà ăn, vừa bước ra khỏi cửa văn phòng, đã nghe thấy một tràng cười từ bên ngoài văn phòng——
"Hahahahahahahahahahaha tôi cười chết mất, thiếu gia thật dám nói như vậy!"
"Người ta không hề nói bậy, quả thực là ăn cơm của phú nhị đại rất khó, hahahaha."
"Khuất Tiêu cười thật rồi, hahaha, tôi có thể cảm nhận được thầy Hạ đang cố gắng nhịn cười."
"Thiếu gia của chúng ta thật giỏi, nói thật như nói đùa!"
Diệp Kiến Bân ngước lên và thấy một nhóm nhân viên đang tụ tập quanh máy tính, không biết họ đang xem phim hay chương trình tạp kỹ.
Một khuôn mặt lướt qua trên mặt ông, trong mắt Diệp Kiến Bân có chút khó hiểu. Tại sao ông lại cảm thấy khuôn mặt vừa rồi có vẻ quen quen?
Trợ lý lúc này đi tới, thấp giọng hỏi Diệp Kiến Bân: "Chủ tịch, chúng ta có nên đi đến nhà hàng trước đó không?"
Nhận thấy Diệp Kiến Bân đi ra, các nhân viên tụ tập xung quanh im lặng giảm âm lượng xuống.
Diệp Kiến Bân gật đầu và rời khỏi công ty trước.
Sau khi vào thang máy, Diệp Kiến Bân thực sự khó hiểu, nhịn không được hỏi: "Tiểu Hồ, vừa rồi bọn họ đang nhìn cái gì?"
Tiểu Hồ đã ở bên Diệp Kiến Bân nhiều năm, anh ta không chỉ biết chuyện của công ty mà còn biết Diệp Kiến Bân và Diệp Trạch Tây cãi nhau bao nhiêu lần trong một tháng. Đương nhiên, anh ta biết rằng Diệp Kiến Bân đã chặn tất cả các thẻ ngân hàng của thiếu gia, khi ông tức giận vài ngày trước.
Tiểu Hồ nghe vậy quan sát sắc mặt Diệp Kiến Bân, sau đó nhẹ giọng nói: “Chủ tịch, gần đây ngài rất bận nên có thể không biết, nhưng chương trình của thiếu gia chúng ta cuối cùng cũng đã được phát sóng. Vừa rồi, đồng nghiệp đã tranh thủ bữa trưa của họ nghỉ ngơi để xem nó."
Diệp Kiến Bân khẽ cau mày: “Phim do đạo diễn Lý quay?”
Tiểu Hồ gật đầu: "Đúng, đúng, chính là nó, nó được gọi là "Thần tượng của thời đại". Thiếu gia thể hiện rất xuất sắc, đồng nghiệp trong cơ quan đều khen ngợi."
Diệp Kiến Bân không nói gì.
Tiểu Hồ là người giỏi nhất trong việc quan sát lời nói và biểu cảm, biết rằng điều này có nghĩa là yêu cầu anh ta tiếp tục nói.
"Thiếu gia thật lợi hại, buổi biểu diễn đầu tiên đã chiếm vị trí thứ nhất. Tối qua nó nằm trong top tìm kiếm thịnh hành, nhưng hôm nay vẫn chưa xuống. Tôi vừa xem qua, ngay cả weibo của thiếu gia hiện tại cũng gần một triệu người hâm mộ!
Tiểu Hồ đặc biệt lựa chọn lời nói, nói chuyện rất sinh động: “Có vẻ như khán giả và cư dân mạng rất thích thiếu gia của chúng ta, tôi dự định lần sau sẽ xem buổi phát sóng trực tiếp và bình chọn cho thiếu gia của chúng ta. Tôi đoán chừng thiếu gia sẽ có thể thực sự muốn quyết tâm lần này. Muốn trở lên nổi tiếng trong ngành giải trí!
Cửa thang máy mở ra, Diệp Kiến Bân đi ra trước, hừ lạnh một tiếng: "Nó chỉ làm loạn thôi. Tôi không biết nó tham gia chương trình để theo đuổi người sao? Chẳng lẽ nó thật sự có thể nổi tiếng như vậy sao?"
Tiểu Hồ vội vàng nói: “Chủ tịch không biết thiếu gia đã hứa ở trong phim sẽ không đuổi theo Thang Cảnh đó nữa!
Diệp Kiến Bân liếc nhìn Tiểu Hồ: "Thật sao?"
Tiểu Hồ nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, tìm đoạn video mình đã lưu trước đó và đưa cho Diệp Kiến Bân.
Đoạn video là đoạn Diệp Trạch Tây xin lỗi Thang Cảnh trong chương trình.
Diệp Kiến Bân cau mày thả lỏng một chút.
Sau khi phát video, Tiểu Hồ cất điện thoại: “Tôi nghĩ lần này thiếu gia đã hạ quyết tâm phải làm thật tốt, buổi sáng tôi đi đưa văn kiện cho Ngụy tiên sinh, Ngụy tiên sinh khen ngợi cậu chủ với tôi."
Nghe vậy, Diệp Kiến Bân trở nên hứng thú: "Thật sao?"
Tiểu Hồ: “Đúng rồi! Ông Ngụy còn mắng con ông ấy, nói rằng nếu biết rõ hơn thì đã để cậu ta đi tham gia chương trình. Nói đến đây, anh Ngụy cũng bỏ phiếu rất nhiều cho thiếu gia lần này hãy nghe lời anh ấy, anh ấy đã huy động toàn bộ nhân viên trong công ty bỏ phiếu cho thiếu gia của chúng ta ”.
Diệp Kiến Bân gật đầu và không nói gì thêm.
Tài xế mở cửa, Diệp Kiến Bân bước vào trước.
trong lòng Tiểu Hồ thở dài, mở cửa ghế phụ ngồi vào. Ngay lúc anh đang thắt dây an toàn, giọng nói của Diệp Kiến Bân đột nhiên từ phía sau vang lên: “Vì tập đoàn Ngụy đã hỗ trợ bỏ phiếu, công ty chúng ta không bỏ phiếu là không ổn. Cậu viết một tờ thông báo và yêu cầu nhân viên công ty chúng ta cũng giúp bỏ phiếu cho thằng nhóc đó đi."
trên mặt Tiểu Hồ vui mừng, biết chủ tịch đã bình tĩnh lại, vội vàng đáp: "Được."
Diệp Kiến Bân lại bổ sung thêm một câu: “Sự giúp đỡ của nhân viên sẽ không vô ích. Mỗi nhân viên giúp bỏ phiếu sẽ được thưởng thêm 500 vào cuối tháng. Viết thông báo gửi đến nhóm nội bộ và các chi nhánh cũng sẽ thực hiện nó."
Nụ cười trên môi Tiểu Hồ càng lúc càng lớn: "Được rồi! Tôi nghĩ mọi người nhất định sẽ đồng ý bỏ phiếu cho thiếu gia."
Diệp Kiến Bân trả lời với giọng điệu bình tĩnh, như thể ông không quan tâm chút nào.
Tiểu Hồ lại hỏi: “Lát nữa tôi sẽ gửi video trận đấu của thiếu gia cho chủ tịch nhé?”
Diệp Kiến Bân hừ lạnh một tiếng, thản nhiên nói: "Thằng nhãi này có cái gì tốt? Tôi nhìn nó từ nhỏ đến lớn."
Chỉ là đôi chân phía dưới thỉnh thoảng lại run lên, tựa như đang thiếu kiên nhẫn và lo lắng.
Tiểu Hồ quyết định bây giờ sẽ gửi video cho chủ tịch!
Nếu đây gọi là không muốn nhìn thấy.
Ôi trời, một kẻ dối trá!
So với sự dối trá của Diệp Kiến Bân, Tiểu Hồ đang cổ vũ Diệp Trạch Tây từ tận đáy lòng. Giác quan thứ sáu mách bảo rằng cậu chủ trẻ của họ lần này thực sự sẽ trở nên nổi tiếng!