Lạnh quá… Cái lạnh thấu xương làm Hứa Thanh Lăng tỉnh giấc, cô cảm thấy mình nhưđang nằm trong hầm băng, những cơn đau nhói truyền đến từ cổ tay và mắt cá chân.
Đầu óc choáng váng, những hình ảnh cứ lướt qua như đèn kéo quân. Không biết qua bao lâu, cơ thể lạnh cứng cuối cùng cũng có thể cử động, cô cố gắng mở mí mắt.
Xung quanh tối đen như mực, Hứa Thanh Lăng lắc lắc cái đầu, mất một lúc mới nhớ ra – trước khi tỉnh dậy, cô đã uống rượu, rồi xỉn quắc cần câu nằm trên sàn nhà trọ.
Đã nửa năm nay cô không thể ngủ trên giường, chỉ có thể cuộn tròn trên sàn nhà mới miễn cưỡng ngủ được.
Hứa Thanh Lăng thử chống người dậy, mới phát hiện có gì đó không đúng, nơi này rõ ràng là ngoài trời. Toàn thân cô ướt sũng, nửa người dưới ngâm trong nước, nửa người trên nằm trên bãi cỏ khô cứng.
Bên tai chỉ có tiếng gió lạnh thổi xào xạc đám cỏ ven bờ đê, những giọt mưa lạnh buốt đập bồm bộp xuống đầu, mặt và cổ, cái lạnh từ ngực lan tỏa ra khắp cơ thể.
Mặc dù là ban đêm, nhưng nhờ ánh đèn le lói từ xa, Hứa Thanh Lăng vẫn nhanh chóng nhận ra phương hướng. Đây là sông Lạc Tinh ở ngoại ô thành phố Cửu Giang, hồi tiểu học cô thường đến đây đào cây tể thái và rau cần.
Tên trong truyện là edit bịa, tên khoa học: Artemisia selengensis Turcz. ex Bess
Sau đó, Hứa Đức Mậu đã xây lại căn nhà cũ ở làng đô thị thành tòa nhà năm tầng, mở siêu thị và khách sạn. Cứ đến kỳ nghỉ, cô phải ở nhà phụ giúp trông coi cửa hàng, từ sáng đến tối bị giữ ở quầy thu ngân, chẳng có chút tự do nào. Chỉ sau khi ăn tối xong, cô mới rảnh rỗi, rủ người bạn thân lúc bấy giờ là Uyển Nguyệt đến đây, đi dạo trên bờ đê, đứng trên bãi sông trơ trọi nhìn về phía đường ray xe lửa xa xa.
Lúc đó, đầu óc cô tràn ngập những khát khao và hy vọng về tương lai.
Những kỷ niệm thời thiếu nữ xa xưa ùa về, ngực Hứa Thanh Lăng bỗng nổi lên cảm giác lạnh lẽo. Cô đứng dậy dậm chân mấy cái thật mạnh, hướng về phía bầu trời đêm tối đen hét lên vài tiếng, cố gắng xua đuổi hình ảnh người mà mình vừa nhớ đến.
Nhìn quanh bốn phía, đầu óc tê tái dần dần ấm lại, cuối cùng cô cũng hiểu ra mọi chuyện, cô đã trọng sinh, trở về mùa hè mười mấy năm trước.
Năm đó cô thi đậu cao đẳng, bố mẹ không cho cô đi học, cô nửa đêm đến bờ sông, tức giận muốn nhảy sông tự tử.