Livestream Xem Bói: Tiểu Vương Địa Ngục Hướng Dẫn Cách Làm Người Tốt Trên Mạng

Chương 18

Cô gái trẻ ngạc nhiên, “Anh nhân viên quán cà phê là tra nam sao? Được rồi, em sẽ lập tức xóa liên lạc với anh ta, không bao giờ đến quán cà phê đó nữa!”

Cô ấy có chút tức giận, vì nhân viên đó khá đẹp trai, ảnh đăng trên mạng xã hội toàn cơ bắp, không ngờ lại là tra nam!

Tề Đàn an ủi, “Đừng vội, người trong mộng của em vẫn luôn bên cạnh em, chính là thanh mai trúc mã của em, anh ấy thầm thương trộm nhớ em từ lâu rồi, một thời gian nữa sẽ tỏ tình với em.”

Cô gái tóc đuôi ngựa che miệng, vẻ mặt không thể tin được.

Trời ơi! Thanh mai trúc mã vậy mà đơn phương cô ấy!

Nhưng mà, thanh mai trúc mã cũng có cơ bụng tám múi, nếu anh ấy tỏ tình, vậy thì mình cũng có thể miễn cưỡng thử xem...

Cô gái đỏ mặt cảm ơn.

Lúc này cũng đã đến bệnh việc, mấy người xuống xe, đến phòng bệnh nơi cơ thể Lưu Vinh đang nằm.

Bác sĩ điều trị nói:

“Bệnh nhân này đã qua giai đoạn nguy kịch, tiếp theo chỉ cần uống thuốc và chăm sóc tốt thì không có vấn đề gì lớn, tuy nhiên đến bây giờ anh ấy vẫn không tỉnh, chúng tôi đã đo điện não đồ của anh ấy nhưng không phát hiện ra vấn đề gì bất thường...”

“Vậy ý anh là sao?” Thẩm Huệ Anh truy hỏi.

Bác sĩ thở dài bất lực, “Theo như những gì chúng tôi theo dõi, bệnh nhân này rất có thể sẽ trở thành người thực vật.”

Thẩm Huệ Anh choáng váng, Lưu Vinh nghe xong cũng đứng không vững.

Tề Đàn bình tĩnh nói, “Linh hồn của chồng cô không ở trong cơ thể của Lưu Vinh. Nói đúng hơn thì cơ thể của Lưu Vinh không có linh hồn, chỉ là một cái xác rỗng.”

“Vậy chồng tôi đi đâu rồi?”

Thẩm Huệ Anh vội vàng nhìn về phía Tề Đàn vì đây là hy vọng cuối cùng của cô.

Tề Đàn đứng dậy, tuy màn hình livestream bị rung lắc nhưng giọng nói của cô lại vô cùng bình tĩnh, mang lại cho người ta cảm giác yên tâm.

“Chờ một chút, tôi sẽ đến bệnh viện ngay bây giờ.”

Vừa dứt lời, màn hình của Tề Đàn tối đen, hai giây sau, cô đã xuất hiện cách Thẩm Huệ Anh và những người khác không xa, Mèo Đen cũng đi theo như hình với bóng.

Cư dân mạng ngạc nhiên.

[Đại sư ở gần đấy à? Sao đến bệnh viện nhanh vậy được?]

[Xem ra khó giải quyết rồi đây, đến cả đại sư cũng trực tiếp ra tay rồi!]

[Ông chú này thật xui xẻo, hy vọng chú ấy vẫn còn sống.]

[Có đại sư ở đây thì chắc chắn sẽ cứu được!]

Chào hỏi xong, Tề Đàn đi thẳng vào vấn đề chính.

"Linh hồn rời khỏi cơ thể quá bảy ngày cơ thể sẽ chết, linh hồn cũng sẽ trở thành cô hồn lang thang. Bây giờ thời gian dành cho chúng ta không còn nhiều."

Vừa nghe xong, Thẩm Huệ Anh suýt ngã quỵ xuống đất. So với việc chồng chết, cô thà rằng anh ta nɠɵạı ŧìиɧ.

"Đại sư, đại sư nhất định phải cứu Tô Kính!" Thẩm Huệ Anh đặt hết hy vọng vào Tề Đàn.

Bác sĩ đứng cạnh có vẻ mặt kỳ quặc, dám đến tận bệnh viện truyền bá tư tưởng mê tín ư? Có nên báo cảnh sát không nhỉ?

"Yên tâm, sẽ không sao đâu." Tề Đàn an ủi.

Cô yêu cầu những người không liên quan ra ngoài, trong phòng bệnh ngoài cô ra chỉ còn Lưu Vinh, Tô Kính và Thẩm Huệ Anh.

"Trước tiên tôi sẽ đưa linh hồn của Lưu Vinh về cơ thể của anh ấy, sau đó sẽ tìm lại linh hồn của Tô Kính. Tôi cần một người anh ấy tin tưởng đứng bên cạnh anh ấy gọi tên anh ấy liên tục, chỉ cần anh ấy có phản ứng gì, tôi sẽ tìm ra được vị trí của anh ấy."

Thẩm Huệ Anh và Lưu Vinh đều đồng ý hợp tác.

Tề Đàn vung tay phải về phía Tô Kính giả, linh hồn Lưu Vinh lập tức bay ra nhập vào cơ thể của mình và tỉnh lại.

Lưu Vinh nhìn vào tay mình, không thể tin được rằng bản thân đã quay lại dễ dàng như vậy.

Thẩm Huệ Anh vội vàng chạy đến bên cơ thể Tô Kính, gọi tên anh.

"Chồng! Tô Kính! Anh mau tỉnh lại đi! Nghe thấy không? Tô Kính..."