Bệnh Tâm Thần Và Tiểu Ác Ma

Chương 6: Linh hồn của anh thơm quá a ~

Yuki có chút bất ngờ, không ngờ cây này lại có linh tính như vậy, nói chuyện lưu loát như thế, không biết đã khai linh trí bao nhiêu năm. Đang lúc Yuki suy nghĩ, bỗng nhiên cô cảm nhận được ánh mắt sắc bén của nam nhân kia nhìn về phía mình… bốn mắt nhìn nhau.

Yuki chớp chớp mắt, anh ấy nhìn thấy mình?

……

Ike Hioso trước đó còn ngồi dưới gốc cây to kia, nghe nó kể suốt mười mấy năm bát quái về bệnh viện tâm thần này. Tuy nhiên, khi hiện tại không có ai ở gần, bỗng nhiên Ike Hioso lại nghe thấy nó nói bị ai dẫm lên, anh cảnh giác ngay lập tức nhìn qua.

Trên cây, giống như trống rỗng xuất hiện một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp. Tóc đen xoã tung, mặc chiếc váy đen dài rách tả tơi, bó sát cơ thể, sau lưng là đôi cánh đen to lớn gập lại.

Đây không phải là ác ma tiểu thư mà hôm trước gặp sao? Vì sao lại quay lại?

Ike Hioso thấy thiếu nữ như phát hiện món đồ chơi thú vị, miệng nhếch lên nụ cười quỷ dị, đôi cánh mở rộng đập một cái, cô bay vυ't về phía anh. Ike Hioso ngay lập tức muốn đứng dậy chạy, nhưng thiếu nữ một tay vung lên, anh cảm thấy toàn thân bị cố định tại chỗ, không thể động đậy!

Yuki nhẹ nhàng đáp xuống trước mặt Ike Hioso, cười khanh khách nhìn anh: "Đừng chạy mà! Nhân gia cũng không có ác ý đâu~"

Yuki hành động giống như một tên lưu manh đang xâm phạm con gái nhà lành, hai tay đặt lên đùi anh, cảm nhận cơ bắp cứng cáp, rồi cúi xuống sát mặt anh, như một tên biếи ŧɦái ngửi cổ anh rồi cảm thán: "Anh thơm quá đi~"

Ike Hioso liếc mắt nhìn xung quanh, thấy không ai chú ý đến mình. Đối phương mạnh hơn anh rất nhiều, anh cũng không nghĩ sẽ mở miệng gọi cứu giúp, hiện tại còn chưa biết cô ấy muốn làm gì. Nếu anh kêu cứu có thể sẽ chọc giận cô ấy, mà bây giờ không thể hành động, chỉ có thể dùng lời nói: "Cô muốn làm gì? Chúng ta có thể bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện được không? Tôi sẽ không chạy."

Yuki nghiêng đầu, cười nói: "Không được đâu~ Nhân gia muốn làm chuyện xấu hổ xấu hổ, nếu buông ra, anh sẽ phản kháng mất!"

Như thể nghĩ đến chuyện gì vui vẻ, Yuki không nhịn được cười, liếʍ liếʍ môi, ánh mắt sáng quắc nhìn anh.

Ike Hioso hít sâu một hơi, cảm giác như mình là món ăn bày sẵn trên mâm, không thể phản kháng. Anh cố gắng giữ bình tĩnh, nói: "Tại sao cô lại tìm tôi?"

Yuki thẳng thắn đáp: "Linh hồn của anh thơm quá, ban đầu em định từ từ ăn, nhưng vì quá đói nên không nhịn được mà quay lại tìm anh!" Nói xong, cô dán môi mỏng vào gần môi anh, nhẹ nhàng ma sát như muốn hôn xuống. Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa được, vì chưa kí kết khế ước, cô sợ nếu hôn xuống, sẽ nuốt luôn linh hồn của anh.