Sau đó ....
Cậu đã bị hấp dẫn bởi các cửa hàng ven đường.
Không thể trách ý chí Du Bắc Bắc không kiên định được, mùi vị của đồ ăn vặt quả thực quá ngon!
So với hiện thức thì đồ ăn ở đây rẻ hơn rất nhiều đó.
Nhưng kem, xuyên que, bạch tuộc viên nhỏ, lẩu cay, lẩu Oden, bánh dày đường đỏ...... Một đống đồ ăn vặt này đã làm Du Bắc Bắc hoa cả mắt, hết cái này đến cái khác, rất nhanh chúng đã đào túi tiền cậu hơn phân nữa.
Vốn dĩ dịch chuyển chỉ cần tốn 100 tinh tệ.
Cậu lựa chọn đi đường để tiết kiệm, vậy mà giờ lại tiêu hơn 3000 tinh tệ!
Khi nảy cậu nhớ đến nên mua một chút lễ vật cho thượng tượng nữa, nên Du Bắc Bắc bức bách phải từ bỏ một ít đồ ăn vặt, nếu không thì số tiền kiếm được từ việc phát trực tiếp đã bị tiêu sạch từ lâu rồi!
Du Bắc Bắc một bên khóc oa oa, một bên cảm thấy đồ ăn rác rưởi này quá ngon.
Đời trước cậu rất thích ăn đồ ăn vặt, nhưng bác sĩ điều trị không cho cậu ăn quá nhiều, không thể ăn những đồ ăn nặng vị.
Mà hiện tại, ở thế giới thực tế ảo có thể tùy tiện ăn, cũng không sợ mập!
Khi đến được sân huấn luyện cơ giáp bên này, Du Bắc Bắc đã đem đa số đồ ăn mua được ăn hết rồi, chỉ còn chừa lại mấy cái xuyên qua và bạch tuộc viên.
Cậu ốm lấy chén nhỏ, ở trong mắt một số sinh viên đến sân huấn luyện cơ giáp ở đây, nghiễm nhiên là phú nhị đại.
Rốt cuộc thật nhiều học sinh có mộng tưởng chính là có thể tích góp đủ tiền để mua một con cơ giáp có chất lượng tốt, hơn nữa tới sân huấn luyện cơ giáp để huấn luyện, cũng phải giao nộp phí sử dụng sân huấn luyện, tham gia thi cũng phải nộp phí báo danh.
Thật nhiều học sinh muốn trở thành chiến binh cơ giáp hoặc là chữa khỏi sư, cuộc sống phải có nhiều khó khăn hơn.
Thấy Du Bắc Bắc ngây ngốc đứng ở bên ngoài sân huấn luyện, Chu Duyệt tiến lên xem náo nhiệt: “Hello, thấy cậu như thế này, là lần đầu tiên tới sân huấn luyện cơ giáp sao?”
“Cậu có thể gọi tôi là mập mạp, tôi muốn trở thành một chiến binh cơ giáp, còn cậu thì sao?”
Du Bắc Bắc chớp chớp mắt, gấp một viên bạch tuộc viên bỏ vào trong miệng, một ngụm nuốt xuống. Gương mặt nhỏ nhắn sưng lên một bên, nhìn qua giống một con sóc chuột ham ăn.
“Chữa khỏi sư.” Cậu hàm hàm hồ hồ nói.
“Thì ra là như vậy, cậu đã giấu phân hóa của mình sao?” Chu Duyệt thấy cậu trông trắng nõn lại sạch sẽ, suy đoán nói: “Thỏ con hay là mèo con?”
Du Bắc Bắc lắc đầu: “Đều không phải nha.”
Cậu lại gấp một viên bạch tuộc viên nhỏ, mùi thơm tươi mát của chân bạch tuộc trộn lẫn với mùi thơm của hoa cá ngừ và rong biển, Chu Duyệt nuốt nuốt nước miếng.
Hai người đi đến cửa, những người lần đầu tới sân huấn luyện cơ giáp cần phải đăng ký thân phận.
“Mời thanh toán chi phí thủ tục là 500 tinh tệ với phí huấn luyện cọc trước 3000 tinh tệ huấn luyện.” Nhân viên công tác nói.
Du Bắc Bắc: “???”
Đắt như vậy sao.
Cậu còn dư lại khoảng 3000 tinh tệ một chút, cậu còn định mua lễ vật cho thượng tướng nữa đó.
Du Bắc Bắc đáng thương trả lời, đang muốn lấy tiền ra trả, Chu mập mạp nói với cậu: “Tôi có thể giúp cậu bớt được một ngàn tinh tệ, nhưng tôi có điều kiện.”
Nghe thấy thế, nhân viên công tác nhìn hai người một cái.
Du Bắc Bắc nháy mắt: “Còn có loại chuyện tốt này?”
“Ừm.” Chu mập mạp, “Điều kiện của tôi là, cậu hãy để viên bạch tuộc cuối cùng cho tôi nhé.”
Du Bắc Bắc rũ mắt nhìn chén nhỏ trong tay, sau khi nhớ lại giá cả của nó, cậu liền đưa chén nhỏ cho cậu ta.
“Được thôi, cái này đưa cho cậu, mau nói cho tôi biết cách tiết kiếm đi.”
Theo lời nhắc nhở của mập mạp, Du Bắc Bắc bấm theo dõi tài khoản chính thức của cuộc thi chiến đấu cơ giáp trên nền tảng phát sóng trực tiếp Tinh Võng, sau khi đưa cho nhân viên xem, cậu lập tức được giảm giá 1.000 tinh tệ.
“Sau khi đăng ký, thì không thể tiếp tục sử dụng mã giảm giá này nữa.” Chu Duyệt kiêu ngạo: “Thế nào, tin tức của tôi có hữu dụng không.”
Du Bắc Bắc ngây ngô cười hai tiếng: “Hữu dụng, cảm ơn cậu đã nhắc nhở.”
Như vậy cậu còn dư 1000 tinh tệ để mua lễ vật tặng cho thượng tướng rồi.
Chu Duyệt dẫn cậu tiến vào sân huấn luyện, hai người cùng nhau thêm bạn tốt: “Vậy tôi trước tiên sẽ đến sân tập trung cấp để luyện tập. Từ đây cậu đi thẳng rồi rẽ phải, cậu sẽ đến sân tập dành cho người mới."
Sau khi Du Bắc Bắc ghi chú nich name “Mập mạp”, phất tay cùng Chu Duyệt hẹn gặp lại.
Sân tập dành cho người mới rất vắng người, sau khi Du Bắc Bắc đọc những việc cần chú ý xong, dưới sự hướng dẫn của nhân viên, tiến vào sân huấn luyện.
Trong nháy mắt, cậu đã ngồi vào bên trong cơ giáp, theo hướng dẫn trong sách hướng dẫn dành cho người mới bắt đầu, anh tập trung truyền một chút tinh thần lực của mình vào hộp nhiệm vụ điều khiển trên bảng điều khiển trung tâm.
Trong chiếc hộp trong suốt, một luồng ánh sáng xanh lam truyền vào bơi qua bơi lại.
Không mất bao lâu, Du Bắc Bắc đã quen thuộc được nhưng thao tác chiến đấu cơ bản của cơ giáp và những chiêu liên hoàn.
Sau khi cậu tập luyện khá thành thạnh, âm thanh máy móc nhắc nhở cậu: “Mời người chơi 【 Bắc Bắc 】chuẩn bị sẵn sàng, kế tiếp, tiến hành huấn luyện thực chiến trùng tộc bản đồ chiến đầu với trùng tộc dành cho người mới cấp thấp nhất.”
【 đồng ý or rời khỏi 】
Du Bắc Bắc không chút do dự lựa chọn đồng ý.
Trùng tộc đúng là rất ghê tởm, nhưng cậu đã được tẩy rửa sau một hồi xem điện ảnh, Du Bắc Bắc đối với loại côn trùng có hình dạng to lớn và xấu xí đó đã có chút chuẩn bị tâm lí.
Dù sao đây đều là số liệu tạo thành, vì rèn luyện tinh thần lực, vì cứu vớt phiếu cơm.
Cậu sẽ liều mạng!
Sau đó trước mắt bỗng tối sầm lại, đợi cho đến khi nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng trước mắt.
Du Bắc Bắc hoàn toàn ngây ngốc, da gà ca người đều nổi lên hết, nếu lúc này cậu cầm tiền cũng có thể đánh rơi được luôn.
Đôi cánh to lớn của con côn trùng liên tục run run phát ra tiếng kêu lớn. Tầm nhìn của cậu tràn ngập bóng tối, vô số con gián lớn phương Nam đang bay trên không trung, khi đồng hồ đếm ngược kết thúc, chúng đột nhiên tràn về phía cậu.
Du Bắc Bắc thiếu chút nữa khóc: “!!!”
Cái này mà kêu là cấp thấp nhất saoooo?!
Cứu mạng!