Lâm Hiểu Trúc nằm ở trên giường lớn mềm mại, lăn qua lộn lại đều ngủ không được.
Cậu móc điện thoại ra, cùng bạn thân tố khổ.
“ Y đột nhiên không muốn dã chiến, mang tao về nhà y. Sau đó, y dứt khoát không lăn giường, giờ phải làm sao đây? ”
Tin nhắn đã gửi đi rất lâu nhưng vẫn không nhận được trả lời, Lâm Hiểu Trúc nhìn thời gian trên góc trái điện thoại. Đã trễ như này, chắc là ngày mai Hồ Ly mới trả lời cậu.
Lâm Hiểu Trúc vùi đầu hô hô ngủ nhiều, không bao lâu đã tiến vào mộng đẹp.
Còn Phong Cảnh Bác ở trên lầu lại trằn trọc không yên, làm sao cũng đều ngủ không được, chỉ có thể móc ra thuốc ngủ.
Giữa trưa, Lâm Hiểu Trúc mới rốt cuộc duỗi duỗi người, xoay người rời giường.
Quản gia cười chào hỏi cậu: “ Thiếu gia sắp về rồi, Lâm tiên sinh lưu lại cùng ăn cơm trưa nhé. ”
Lâm Hiểu Trúc còn đang cân nhắc phải làm sao để tái tục tiền duyên với Phong Cảnh Bác đâu, vừa nghe lời này, lập tức đáp ứng rồi.
Trên bàn cơm, Phong Cảnh Bác yên lặng ăn cơm, an tĩnh lại ưu nhã. Diện mạo y ôn văn nho nhã, nhất cử nhất động đều là phong nhã quý khí như vậy, tựa như một bức họa. Chỉ là, dưới đáy mắt y có một quầng thâm, tạo ra một chút tỳ vết cho nhan giá trị của y.
Lâm Hiểu Trúc chậm rì rì gặm đồ ăn của nhân loại, cũng không cần nói đến cảm giác mới lạ gì.
Trước đó Hồ Ly cũng đã dẫn cậu ăn qua mấy bữa, hương vị cũng được, so với đầu bếp Phong gia, hoàn toàn chính là trên trời dưới đất!
Ăn cơm xong, Phong Cảnh Bác cầm lấy notebook, lại bắt đầu làm việc.
Ánh mắt y còn ở trên máy tính, nhưng lại nhất tâm nhị dụng: “ Cậu có thân thiết với người nào không, gọi họ tới đón cậu về đi. ”
“ Gia gia không rảnh, nhưng hiện tại là thời gian ăn cơm trưa, Hồ Ly rảnh. ”
“ Được, cậu gọi điện thoại cho hắn đi, hẹn chỗ gặp mặt. Tôi để tài xế đưa cậu đi. ” Phong Cảnh Bác cầm lấy giấy ghi chú ở bên cạnh, viết xuống số điện thoại tư nhân của mình.
“ Về sau không được một mình nơi nơi chạy loạn, đặc biệt là buổi tối, quá nguy hiểm. Đây là số điện thoại của tôi, nếu là có vấn đề gì không thể giải quyết, thì tìm tôi. ”
“ Cảm ơn anh, Phong Cảnh Bác. ” Lâm Hiểu Trúc gấp giấy ghi chú lại, trân trọng cất vào trong túi.
——-
Lâm Hiểu Trúc ngồi trên xe, đến trung tâm thương mại trước ngồi chờ.
Hồ Ly bước chân vội vàng, lôi kéo Lâm Hiểu Trúc tiến vào quán cà phê.