"Đại nhân có cần theo bọn họ không". Tô Thần từ đầu đến giờ vẫn luôn theo dõi cả nhà Diệp Khả Nhi. Khi thấy bọn họ phân chia hành động, anh ta không khỏi nhìn nhiều thêm vài lần, có ý thưởng thức đối với họ.
"Không cần đâu, dù sao bọn họ cũng không thể đem theo được bao nhiêu. Các ngươi chú ý cả nhà thừa tướng, tuyệt đối không để họ giở trò sau lưng"
"Hạ quan tuân lệnh".
Quan sát xung quanh, không thấy có người theo dõi, Diệp Khả Nhi dùng tốc độ nhanh nhất lấy ra ngân phiếu của mình. Nhị lão gia thương yêu con cái, nên từ trước đến giờ mấy đứa nhỏ đều không thiếu tiền. Trong lúc mở rương ngân phiếu, không cẩn thận làm đứt ngón tay cái, cô dùng tay đeo vòng ngọc cầm máu thì máu vô tình thấm vào chiếc vòng ngọc Khả Nhi đang đeo.
Một tia sáng lóe lên, Diệp Khả Nhi lập tức xuất hiện ở một không gian lạ lẫm, cô hơi hoảng sợ rồi. Đây là đâu. Cô không muốn ở đây, cô muốn thoát ra. Lập tức Khả Nhi quay lại căn phòng của cô.
Sau khi bình tĩnh, cô nhìn vào cổ tay thì không thấy vòng ngọc đâu, chỉ thấy có một vết bớt hình hoa sen trên cổ tay. mà nếu không nhìn kỹ thì sẽ không nhận ra. Vết bớt có hình y hệt như hoa văn trên chiếc vòng mà Mẫu thân đã mua cho cô.
Nếu đã có kỳ ngộ thì cô cũng không thể cô phụ lòng thương yêu của ông trời. Cô quyết tâm dọn sạch Thừa tướng phủ. Dù sao nhiều năm bị bọn họ chèn ép nhà cô như vậy, ngay cả sống bình thường cũng không dám, chỉ cần hé lộ chút tài năng thể nào cũng sẽ bị họ tiêu diệt, nên hiện tại cô cũng không cần phải khoan nhượng với bọn họ làm gì.
Nói là làm, cô dùng ý niệm thu sạch toàn bộ những thứ trong phòng, chỉ trừ gia cụ. Sau đó, cô chạy nhanh đến kho trữ vật của Thừa tướng phủ, cô thử dùng ý niệm để thu sạch những thứ trong nhà kho. Lúc nãy ở Khuê phòng, cô đã thử nghiệm, không gian của cô không cần phải chạm vào mới có thể thu đồ vật , mà chỉ cần cô tập trung ý niệm sẽ thu được tất cả những thứ cô muốn.
Cảm giác hàng hóa đã được thu vào không gian, cô chạy nhanh đến nhà bếp, mặc dù đã dặn đại ca, nhị ca nhưng bọn họ cơ bản không thể thu hết được như vậy. Khi đến nhà bếp, cô thấy đại ca, nhị ca đang chất đồ lên xe rùa, cô bảo bọn họ bấy nhiêu là được, dù sao nhiều quá cũng không mang đi được, bảo họ sang hỗ trợ Mẫu thân và Phụ thân.