Xuyên Đến Hiện Đại Tiểu Cung Nữ Làm Giàu Bằng Mỹ Thực

Chương 17

Edit: Hến Con

Sau một thời gian dài chưa được ăn món hợp khẩu vị, nhóm các bà lão vô cùng hài lòng, ăn xong còn hẹn nhau đi tập thể dục ngoài quảng trường.

Một giờ chiều, quán đã vắng khách, Hướng Quỳ dọn dẹp sạch sẽ rồi quyết định đóng cửa sớm, ra ngoài mua nguyên liệu và nghiên cứu món mới.

Cô nhanh chóng bắt taxi đến khu chợ. Ở đây rất rộng, nguyên liệu nấu ăn đủ loại không thiếu thứ gì.

Hướng Quỳ mua trước những nguyên liệu cần thiết theo danh sách, sau đó đi dạo xung quanh và phát hiện có rất nhiều loại rau xanh tươi ngon, giá lại rẻ. Cô nghĩ có thể dùng chúng để làm dưa muối và cải chua.

Dưa muối mà mẹ nuôi của cô làm thực sự là tuyệt phẩm—vị chua giòn, thơm ngon, ngay cả khi chỉ ăn với cháo trắng cũng rất đưa cơm. Hướng Quỳ đã phải học rất lâu mới có thể nắm vững bí quyết làm món này.

Cô tỉ mỉ chọn lựa và mua rất nhiều loại rau thích hợp để muối. Khi đi ngang hàng trứng, cô thấy trứng vịt bên cạnh to hơn trứng gà một chút, liền mua mấy chục quả để làm trứng vịt muối.

Đột nhiên cô nhớ ra, hầu hết các quán ăn nhỏ đều đặt một lọ ớt trên bàn để phục vụ khách thích ăn cay. Nghĩ vậy, cô quay lại mua thêm một ít ớt chỉ thiên, dự định làm tương ớt để đặt trên bàn ăn.

Vốn là người cẩn thận, thích dự trữ đồ đạc, không biết từ lúc nào cô đã mua rất nhiều nguyên liệu. Nhìn đống đồ trước mắt, Hướng Quỳ có chút đau đầu—không biết làm sao mang hết về.

Lúc này, một chủ quầy hàng tốt bụng nhắc nhở: "Trước cổng chợ có dịch vụ giao hàng tận nơi, chỉ cần trả chút phí là được."

Hướng Quỳ bất ngờ vì có dịch vụ tiện lợi như vậy, vội vàng nói: "Cảm ơn bác, cháu biết rồi!"

Cô đi đến cổng chợ, nhìn thấy mấy người đàn ông mặc áo khoác vàng đang đi qua đi lại, trên áo có in một khuôn mặt cười cùng dòng chữ "Giao hàng tận nơi".

Hướng Quỳ quan sát một lúc rồi bước tới chỗ một người trông có vẻ đáng tin cậy.

"Anh ơi, giao hàng tận nơi đúng không? Bao nhiêu tiền một chuyến?"

Anh chàng nhìn cô một cái rồi đáp: "Mười tệ một cây số."

Hướng Quỳ tính toán thấy cũng không đắt, liền đồng ý ngay: "Được, phiền anh giúp tôi chuyển đồ nhé."

"Không thành vấn đề!" Người giao hàng nhanh chóng giúp cô chuyển rau củ lên xe. Quán ăn của cô cũng không quá xa, chỉ mất hơn mười phút là đến nơi. Sau khi đến nơi, anh ta còn giúp cô chuyển đồ vào trong.

Dịch vụ tốt như vậy, nếu có thể đánh giá, cô chắc chắn sẽ cho năm sao!

Sau khi dọn xong, Hướng Quỳ rót cho anh chàng một cốc trà:

"Thật sự rất cảm ơn anh!"

"Không có gì đâu, việc nên làm mà!" Anh ta ngồi xuống ghế lau mồ hôi, cười tươi rồi uống một ngụm trà. Ngạc nhiên, anh ta nhận ra đây là trà hoa quế—thơm dịu và rất dễ uống.

Nghỉ ngơi vài phút, người giao hàng chào tạm biệt rồi rời đi.

Hướng Quỳ lên mạng đặt vài chiếc hũ thủy tinh trong suốt và những chai nhỏ, sau đó sắp xếp lại nguyên liệu đã mua.

Nhìn đồng hồ, đã gần 5 giờ 30 chiều. Không ngờ thời gian trôi nhanh đến vậy! Cô liền mở cửa quán để đón khách.

Ngay trước cửa, một anh chàng mặc áo xanh đang ngồi chờ. Thấy cô mở cửa, anh ta lập tức đứng bật dậy, vui mừng nói:

"Chủ quán! Cuối cùng chị cũng mở cửa rồi! Chị còn nhớ tôi không? Sáng nay tôi có đến đây."

Chính là anh chàng chạy việc vặt—Cố Hòa Bình.

Anh ta lại nhận được đơn hàng kỳ lạ này, vẫn là cùng một khách đặt hàng, mà lần này còn đặt hai suất!

Vị khách đó biết quán không có dịch vụ đóng gói, nên đã tự mang theo hai chiếc nồi đất nhờ anh ta đem đến.

Nhìn hai chiếc nồi trên tay, Cố Hòa Bình dở khóc dở cười. Người này rốt cuộc thích quán ăn này đến mức nào mà ăn hai bữa liền?

"Xin lỗi đã để anh đợi lâu, tôi đi mua nguyên liệu nên mở cửa trễ. Anh muốn gọi món gì?"

"Một suất cơm niêu sườn kho khoai môn, một suất cơm niêu thịt bằm với dưa cải khô." Cố Hòa Bình đáp ngay, đồng thời đưa hai chiếc nồi đất cho cô.

Hướng Quỳ thắc mắc: "Đây là..."